Chính Tô Đào cũng không ngờ, Diệp Hàn Chi lại đối xử với mình tốt đến vậy.
Vị thiên sư khác người này vốn dĩ trong nguyên tác chẳng hề có ham muốn hay chút dịu dàng nào đáng kể cả.
Khi Tô Đào đã chuẩn bị tâm lý làm kẻ ăn bám, chỉ mong được bám vào ánh hào quang của người ta một chút là đủ, chẳng dám mong được cơm bưng nước rót gì, thì mỗi bữa ăn đều có phần riêng của cậu.
Tô Đào cảm động suýt khóc òa.
Trên đời này, còn ai có thể vô điều kiện để cậu bám vào ăn uống, còn được hưởng ké linh lực nữa chứ?
Thật đúng là cha mẹ tái sinh còn gì!
Diệp Hàn Chi: “Chỉ là cho em ăn cơm thôi mà, em đã… cảm động vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT