Từ lần đầu tiên nàng trọng sinh đến bây giờ, thứ chống đỡ nàng tiếp tục đi xuống, chỉ có một niềm tin duy nhất là được về nhà.
Thế nhưng khi nàng thật sự có thể về nhà, thứ dâng lên trong lòng lại không phải vui sướng, mà là mờ mịt.
Hoàng hôn chậm rãi chìm xuống, tiếng tiêu cổ xưa cũng trầm thấp đi, hơi thở mong manh kéo dài tàn lụi.
Tích Thúy giật giật môi, tim dường như từng bước một rơi xuống, lại nhìn về phía thanh niên trước mặt vẫn còn chưa hay biết gì, không biết nên nói gì cho phải.
Tất cả chuyện này đến quá nhanh, nhanh đến nỗi nàng thậm chí có chút trở tay không kịp.
Vệ Đàn Sinh có lẽ nhìn ra nàng thất thần, vén đi một lọn tóc rơi trên trán nàng, ôn tồn hỏi dò: “Thúy Thúy?”
Tích Thúy ngẩng đầu định nói cho hắn biết, nàng không sao, nhưng lời còn chưa nói ra khỏi miệng, lại đột nhiên cảm thấy một trận chóng mặt và buồn nôn, trước mắt tối sầm, cả người trong thoáng chốc đổ gục xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play