๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Lúc này ba cao thủ cửu phẩm và một đệ tử bát phẩm đã bay lên như chim

lớn, truy đuổi về phía khu nhà trong, quyết tâm chặn đường lui của Phạm Nhàn

trong thời gian ngắn nhất.

Nhưng khi đang giữa không trung, họ kinh ngạc phát hiện Phạm Nhàn đi

ngang qua dưới chân mình, lao về phía con phố cạnh vườn mai.

Kiếm khách áo xanh với kiếm pháp sắc bén kia thấy vậy hoảng hốt, hét lớn

một tiếng, nhờ vào công phu cao cường, ép mình lộn ngược trên bầu trời đêm,

chân như đá vào mặt trăng, cả người vẽ một đường cong trên không, nhắm

thẳng vào lưng Phạm Nhàn. Chỉ là vì lưng Phạm Nhàn đang cõng Vương Thập

Tam Lang nên mũi kiếm nhắm vào sau gáy y.

Đá trăng rồi đâm xuống, uyển chuyển tự tại biết bao!

Còn ngoài cửa chính, một kiếm khách áo xanh khác cầm kiếm, vẻ mặt cực

kỳ thận trọng, hai khuỷu tay hơi cong, dùng thế chính kiếm, đâm thẳng vào mặt

Phạm Nhàn.

Vẫn hai kiếm khách áo xanh và Phạm Nhàn, nhưng giờ trở thành hai người

giáp công trước sau.

Phạm Nhàn cúi đầu xông tới, dường như chẳng màng tới chiêu kiếm nhằm

sau gáy mình, hai mắt sắc như lưỡi kiếm nhìn chằm chằm vào kiếm khách ở cửa

chính, không khác nào muốn đâm chết đối phương bằng ánh mắt.

Ngay lúc đó, biến cố nảy sinh.

Bước chân Phạm Nhàn như búa sắt đập xuống đất, mỗi bước đều khiến bụi

bay mù mịt, chốc lát sau khói bụi đã bao trùm khu vườn mai, che khuất bóng

dáng y và vị kiếm khách áo xanh ở trước cửa.

Kiếm khách bay phía sau bỗng thấy bóng dáng Phạm Nhàn có phần mờ ảo,

nhưng tâm thần vẫn bình tĩnh, kiếm vẫn đâm tới. Có điều bỗng cảm thấy mí mắt

trái giật giật lạ thường, như cảm nhận được thứ gì đó rất đáng sợ.

Dưới ánh trăng có thêm một áci bóng, bóng của chính mình?

o O o

Phạm Nhàn lao vào trong khói, lưỡi dao đen đã ở trong tay. Trong làn khói,

kiếm quang lóe lên, kiếm của kiếm khách cũng rút ra. Mỗi người chỉ tập trung

vào phía trước, phát huy sức mạnh tối đa. Bỗng trong mắt kiếm khách thoáng

qua vẻ kinh hoàng, cánh tay trái bị một nhát rất sâu. Không rõ vì sao, hắn ta lơ

đãng để Phạm Nhàn xông qua!

Trên trời bay qua một bóng đen, kiếm khách còn lại thét lên, hủy bỏ đòn đá

lên mặt trăng, chém ngang nhưng trượt vào khoảng không. Tiếp đó là cảm giác

kinh hoàng nơi ngực trái, chân khí rò rỉ, đau đớn bủa vây khiến hắn ta rơi thẳng

xuống đất!

o O o

Khói tan, bốn kiếm khách cửu phẩm Kiếm Lư đứng trước vườn mai, hai

người bị thương, hai người đứng sững nhìn khoảng đất trống trước mặt, một lúc

lâu không nói nên lời.

Không ai ngờ hai kiếm khách cường đại nhất Kiếm Lư lại bị thương dưới

tay đối phương. Bọn họ tin rằng cho dù là đại sư huynh Vân Chi Lan đích thân

ra tay, hoặc tiểu sư đệ không bị trúng độc, cũng không thể chỉ một chiêu đã làm

bị thương mình.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Một kiếm khách cửu phẩm Kiếm Lư sững sờ

nhìn hai sư huynh bị thương ngồi bệt dưới đất.

Hai vị kiếm khách áo xanh kia chính là Tam sư huynh và Tứ sư huynh có

công phu sâu nhất trong Kiếm Lư. Kiếm Lư tổng cộng có mười ba đồ đệ, trong

đó mười hai vị cửu phẩm, Tam sư huynh và Tứ sư huynh lại là loại xuất sắc

nhất trong số đó. Bọn họ không thể tin được cảnh tượng đang diễn ra trước mắt

mình.

Đồ đệ thứ ba của Kiếm Lư đã bị dao găm màu đen của Phạm Nhàn cắt một

đường máu nhỏ ở nách trái, nhưng không đáng kể, chỉ là tâm thần đã tán loạn

nên mới để Phạm Nhàn cõng Thập Tam Lang đi ra dễ dàng như vậy. Còn Đồ đệ

thứ tư bị thương nặng hơn, bị một thanh kiếm đâm thẳng vào ngực, may mắn

không trúng tim, nhưng máu vẫn chảy đầm đìa, trông rất kinh khủng.

Hai vị kiếm khách áo xanh lại liếc nhìn nhau, lúc này ánh mắt không còn

ngưỡng mộ năng lực của Phạm Nhàn, mà thực sự kinh hoàng.

"Sương mù có độc."

Bọn họ còn giấu một bí mật lớn chưa nói ra. Tiểu Pham đại nhân bên Nam

triều là bậc thầy dùng độc, trong lòng nhánh Đông Di thành hiểu rõ, cho dù

trước đây Phạm Nhàn dùng thủ đoạn tạo sương mù độc không khác nào thần kỹ,

nhưng đồ đệ thú ba của Kiếm Lư cũng không thể thua ngay trong một chiêu

được. Còn vị đá trăng đâm kiếm, dù đã lĩnh ngộ tinh túy Tứ Cố Kiếm, tuy bị

thích khách phục kích từ góc bóng cửa hậu viện, cũng không thể bị thương nặng

đến thế.

Hai vị kiếm khách áo xanh chậm rãi cúi đầu, tiêu hóa nỗi khiếp sợ trong

lòng, biết chuyện này quá lớn, phải tâu lên sư phụ đại nhân. Lúc trước họ thua

chỉ một chiêu, không hoàn toàn vì kém cỏi, mà vì bị một kiếm pháp, một bóng

ma gây ra chấn động tinh thần!

Phạm Nhàn của Nam triều thậm chí biết chỗ sơ hở của Tứ Cố Kiếm khi thi

chuyển! Thích khách ẩn nấp trong bóng tối còn sử dụng Tứ Cố Kiếm chính

thống nhất, thêm vào đó là kiếm ý càng sắc bén, càng tàn nhẫn!

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play