Nghe Lục Phi phân tích xong, kiến thức Khương Giáng đã tăng lên.

Cô hiểu sâu sắc một chân lý: Hoá ra mọi thứ đều có quy luật khách quan nào đó, chỉ là bạn có chịu suy nghĩ và khám phá nhiều hơn hay không mà thôi.

"Nếu cậu đã giúp mình thẳng lại tiền, để báo đáp cậu, mình mời cậu đi ăn!" Khương Giáng cười nói.

Lục Phi nghi hoặc nói: "Hôm nay còn có người mở cửa buôn bán sao?”

"Chúng ta đi tìm một chút, có lẽ có."

"Vậy được rồi." Lục Phi nhìn đồng hồ, dù sao còn một lát nữa.

Vì thế Lục Phi theo Khương Giáng bước lên hành trình tìm thức ăn.

Hai người, đi khắp đường lớn ngõ nhỏ, tìm rất lâu, cuối cùng tìm được một quán ăn nhỏ bên đường.

"Cậu muốn ăn gì?" Khương Giáng hỏi.

Lục Phi: "Gì cũng được.”

"À." Khương Giáng quay đầu lại nói với chủ quán: "Cho cháu hai bát bánh hấp, hai cây xúc xích, một bát khoai tây chiên, hai xiên mì, một xiên sườn, một phần gà, một xiên cá viên.”

Lục Phi: "..."

Nửa giờ sau, hai người rời khỏi cửa hàng nhỏ, Khương Giáng cầm một đống đồ ăn trong tay.

Lục Phi không biết nói nên lời: "Cậu mua nhiều như vậy, ăn hết không? ”

"Không phải còn có cậu s

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play