Vệ sĩ nhà họ Tống canh giữ ở cửa sân bay, trong đám người
nhìn thấy An Tình ngồi trên taxi.
Lập tức gọi đồng bọn cách đó không xa, ngồi lên xe đuổi theo
chiếc taxi phía trước.
An Tình nhìn gương chiếu hậu của xe taxi, phía sau là một
chiếc xe thương mại màu đen đuổi theo không rời.
Cô nhíu mày, trong đôi mắt đen kịt dấy lên lửa giận.
Thiên Hữu cũng nhận ra, chiếc xe thương mại phía sau kia có
vấn đề.
Ngực đập thình thịch.
“Đám người lãnh đạo ở phòng nghiên cứu đang đuổi theo chúng
ta.”
An Tình nhìn thấy xe thương mại treo biển số của thủ đô.
“Không phải.”
Cô yêu cầu người lái xe tấp xe vào bên đường.
Sau khi xuống xe, cô tựa vào taxi, khoanh tay trước ngực.
Nhìn chiếc xe thương mại màu đen từ từ dừng lại.
Một vài người đàn ông lực lưỡng trong bộ vest đen bước
xuống.
An Tình nhận ra dấu hiệu trên quần áo bọn họ.
Là vệ sĩ của nhà họ Tống.
Sự cảnh giác trong lòng đã hạ xuống không ít.
Vệ sĩ đi tới trước mặt An Tình, hơi cúi đầu, giọng nói khàn
khàn: “Thiếu phu nhân, thiếu gia bảo chúng tôi đón cô về nhà.”
An Tình hai tay đút túi, đi về phía chiếc xe thương mại.
“Bà chủ, cô đi rồi tôi phải làm sao bây giờ?” Thiên Hữu ở
một bên, sốt ruột nói.
An Tình cũng không quay đầu lại: “Tự mình nghĩ cách đi, có
việc gì thì gọi điện thoại cho tôi.”
Trở lại biệt thự nhà họ Tống, An Tình đi vào phòng tắm,
thoải mái ngâm nước nóng.
Tống Hàn nhận được điện thoại của vệ sĩ, biết An Tình đã trở
về.
Dừng cuộc họp g ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.