Hà Dĩ San từ trên lầu đi xuống, nhìn lướt qua bàn ăn, không
thấy bóng dáng An Ý. Quay lại và hỏi người giúp việc bên cạnh: “Còn An Ý thì
sao? Con bé đi học rồi à?”
“Không ạ, chúng tôi không thấy tiểu thư An Ý từ trên lầu đi
xuống.”
Hà Dĩ San nhìn đồng hồ treo tường theo phong cách cung đình
châu Âu trên vách tường, kim đồng hồ chỉ vào bảy giờ.
Bà ta nhíu mày thiếu kiên nhẫn, sắp đến giờ vào lớp, còn
không chịu dậy: “Cô đi gọi con bé dậy đi.”
Người giúp việc nghĩ đến ngày hôm qua An Ý giận dữ ném bình
hoa ra cửa, sắc mặt thay đổi, nhưng cô ta cũng không dám từ chối.
Cô ta đáp lại rồi đi lên tầng ba.
Cô ta rụt rè gõ cửa, thấy bên trong không có phản ứng, cô ta
càng gõ mạnh hơn.
An Tình nằm trên giường, bị tiếng gõ cửa đánh thức, đôi mắt
đen nhánh của cô khẽ mở, khóe mắt đỏ bừng, hai mắt phủ đầy tơ máu đỏ tràn đầy
sự thù địch.
Nghe thấy tiếng gõ cửa càng ngày càng dồn dập, cô đau đầu
như muốn nứt ra.
Cầm lấy ly nước trên bàn, ném về phía cửa, hét lên giận dữ:
“Cút, dám quấy rầy gi� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.