Kim Tuệ Nghiên nổi giận đùng đùng vén chăn lên, đứng dậy từ
giường, mang dép mở cửa phòng, lớn tiếng nói: “Không để cho người ta ngủ à?”
Nói xong, cô ấy sững sờ tại chỗ, ngoài cửa có một đám người
mặc âu phục màu đen, có cả nam cả nữ.
Người phụ nữ với hộp trang điểm trong tay, khuôn mặt của cô
ấy lộ ra một nụ cười ân cần: “Tiểu thư, thực sự xin lỗi vì đã làm phiền cô,
chúng tôi đến để giúp cô dâu trang điểm.”
Kim Tuệ Nghiên sờ sờ mái tóc có chút lộn xộn mới phản ứng
lại, hôm nay An Ý kết hôn.
Cô ấy ngay lập tức chạy đến bên giường, đánh thức tất cả ba
người trên giường.
An Tình mở hai mắt lạnh lùng, áp lực trầm thấp, làm cho
người ta không dám tới gần.
Chỉ chốc lát sau, người ở cửa phòng, đi vào, căn phòng đang
trống trải trong nháy mắt trở nên chật chội.
Ba người Lâm Tư Thần vội vàng vàng chạy đi rửa mặt thay quần
áo, An Tình chậm rãi đứng lên từ trên giường.
Nhìn họ rửa mặt xong, cô mới đi vào.
Người nhà họ Tống từ đầu đến cuối không hề thúc giục, rất
kiên nhẫn đứng ở trong phòng chờ.
Chờ An Tình bận rộn xong, chuyên gia trang điểm cầm váy cưới
sửa đổi xong, giúp An Tình thay đồ.
Ngay sau đó giúp An Tình trang điểm.
Bầu trời dần dần sáng lên, chân trời được nhuộm thành một
màu đỏ, mặt trời đỏ rực treo cao.
An Tình trang điểm, làm tóc thật đẹp, mặc váy cưới đứng lên.
Chiếc váy cưới dài thướt tha màu trắng tinh khôi tôn lên
đường cong quyến rũ của cô một cách hoàn hảo.
Váy cưới được thêu với những bông hoa phức tạp, mỗi bông hoa
có một viên kim cương lấp lánh.
Làm cho khí chất trong trẻo lạnh lùng của cô càng thêm tao
nhã cao quý.
Người giúp việc ở một bên lấy ra một đôi giày cao gót thủy
tinh, để An Tình đi vào.
An Tình khó xử nhíu mày, đôi giày cao gót kia nhìn qua cao
một thước, cho tới bây giờ cô chưa từng mang giày cao gót cao như vậy.
Người giúp việc thấy An Tình không động đậy, đem giày đặt ở
trước mặt cô: “Tiểu thư, giày này là đại thiếu gia cố ý chọn cho cô, để tôi
giúp cô mang vào.”
Nói xong, cô ta ngồi xổm xuống, xốc váy cưới dưới lòng bàn
chân An Tình lên, muốn giúp cô mang vào.
An Tình lại rụt chân về.
Người giúp việc ngẩng đầu lên, ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía
cô.
An Tình đỡ váy cưới ngồi xuống: “Để tôi tự m ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.