Sau khi đuổi những kẻ gây rối này đi, sắc mặt Diệp Mạn trầm xuống như nước, khi trở lại văn phòng cô nói với Chung Tiểu Cầm: "Em mau đến cửa hàng thứ hai ngay lập tức và dặn dò với Tiểu Vương, nếu có bất kỳ ai gây rắc rối một cách cố ý và vô lý nào, lập tức báo ngay cho cảnh sát đi xử lý họ, không để xảy ra bất kỳ xung đột trực tiếp nào với những người này!"

Chung Tiểu Cầm nghe thấy điều này cũng cảm thấy kinh hãi: "Cửa hàng thứ hai cũng có người đến gây sự? Đây chẳng phải là có tên khốn nào đó đang cố ý nhắm vào chúng ta sao?"

Vừa rồi những người đàn ông và các bác gái kia rõ ràng không phải khách hàng bình thường, lúc đầu còn la hét đòi trả lại và đòi hoàn lại tiền, từng chậu từng chậu nước bẩn hắt lên đồ dùng cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, sau đó khi vừa nghe nói sắp báo cảnh sát, họ lập tức sợ hãi bỏ chạy. Nếu như nói trong chuyện này không có gì kỳ quái, Chung Tiểu Cầm thực sự không tin.

Nhưng nghe có vẻ ý của Diệp Mạn còn nhiều hơn thế, đối phương không chỉ nhắm vào cửa hàng chính của bọn họ.

Diệp Mạn xoa xoa giữa hai lông mày: "Trước mắt chỉ là suy đoán của chị, em cứ đi trước đi, đừng để xảy ra sự cố."

Nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước, khi Chung Tiểu Cầm chạy tới, Tiểu Vương đã bắt đầu đánh nhau với bọn họ. Những người đến cửa hàng thứ hai gây sự khác với những người tới cửa hàng chính, tất cả họ đều là một đám côn đồ lưu manh với mái tóc nhuộm màu sặc sỡ, một lời không hợp liền có thể xông vào đánh nhau, vậy nên cô ấy chỉ kịp báo cảnh sát và thông báo cho Diệp Mạn.

Khi Diệp Mạn nhận được tin tức, bên ngoài mặt trời sắp lặn xuống, bầu trời ngoài cửa sổ phủ đầy hào quang đỏ rực đẹp không sao tả xiết, nhưng cô lại không có chút tâm trạng nào để thưởng thức cảnh đẹp đó.

Hít một hơi thật sâu, Diệp Mạn cầm lấy điện thoại trên bàn lên và bấm số gọi: "Luật sư Trần, xin chào, tôi là Diệp Mạn của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, phiền anh hãy đến đồn cảnh sát Đại Liễu Thụ một chuyến và đưa người của tôi ra ngoài, còn đối với các chi phí thiệt hại về tinh thần, chi phí y tế, chi phí mất việc làm và chi phí dinh dưỡng, sẽ vô cùng khắt khe. Tôi sẽ lên đường ngay lập tức và gặp anh ở cổng đồn cảnh sát sau một lúc nữa."

Luật sư Trần trả lời một câu.

Diệp Mạn cúp điện thoại, cô cầm lấy túi xách và ra ngoài, sau đó gọi xe và đi thẳng đến đồn cảnh sát Đại Liễu Thụ.

Nửa tiếng sau, xe dừng lại, Chung Tiểu Cầm đang đứng đợi ở cổng đồn cảnh sát lập tức chào cô và áy náy nói: "Là lỗi của em, giám đốc, em đã không thuyết phục được họ. Luật sư Trần đã hoàn thành các thủ tục và không lâu nữa họ sẽ được ra ngoài."

Diệp Mạn nhìn cô ấy vài giây sau đó nói: "Chị không trách em, em không bị đánh chứ!"

Sống mũi Chung Tiểu Cầm cay cay: "Không có, Tiểu Vương đã đỡ giúp em một chút."

Hiện tại nghĩ lại, Chung Tiểu Cầm vẫn còn chút sợ hãi. Cô ấy sống lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cô ấy đụng độ với một nhóm đánh nhau, bọn côn đồ kia còn có vẻ liều mạng, ra tay rất tàn nhẫn, nếu không phải cảnh sát nhanh chóng tới, hôm nay họ chắc chắn không chết nhưng cũng sẽ bị bọn chúng lột da.

"Tình hình của Tiểu Vương thế nào?" Diệp Mạn lại hỏi.

Chung Tiểu Cầm thấp giọng nói: "Cánh tay cậu ta bị gãy, em có bảo cậu ta đến bệnh viện để điều trị trước nhưng cậu ta không chịu, nói rằng muốn đến đồn cảnh sát để ghi chép trước."

"Ừm, đây không phải lỗi của em, em không cần tự trách bản thân." Diệp Mạn vỗ nhẹ vai an ủi cô ấy.

Sau khi đợi vài phút, luật sư Trần đã dẫn Tiểu Vương và những nhân viên khác tham gia vào trận đánh đi ra.

Mấy người họ đều bị thương không nhẹ, cánh tay của Tiểu Vương cong lên không được tự nhiên, sắc mặt cậu ta trắng bệch, những người khác cũng không khá hơn bao nhiêu, sắc mặt xanh tím tái, trên quần áo vẫn còn dính đầy vết máu và bụi đất, trông vô cùng nhếch nhác và hết sức hỗn loạn.

Nhìn thấy Diệp Mạn, Tiểu Vương có chút không được tự nhiên, cười nhe răng, nhịn cơn đau kêu lên một tiếng: "Giám đốc!"

Diệp Mạn nhìn mọi người bằng ánh mắt khích lệ: "Hôm nay mọi người đã chịu uất ức rồi, tôi sẽ đòi lại công bằng cho mọi người. Tiểu Cầm, bắt xe và đưa mọi người đến bệnh viện để xử lý vết thương, mọi người đáng lẽ phải nhập viện thì nên nhập viện, nghỉ ngơi thật tốt và đừng ngại tốn tiền."

"Vâng, giám đốc." Chung Tiểu Cầm chạy đến bên đường chặn một chiếc taxi, sau đó dẫn theo mấy người bị thương lên xe.

Xe vừa khởi động, mấy người phụ nữ từ trong đồn cảnh sát lao ra, vừa chạy vừa lớn tiếng hô lên: "Chờ một chút, chờ một chút..."

Chiếc xe nghênh ngang rời đi, xả khói mù mịt vào mặt những người này.

Mấy người phụ nữ khóc sướt mướt quay đầu lại, nhìn thấy luật sư Trần quen mắt ngay bên cạnh, lập tức ôm lấy anh ấy: "Luật sư, chúng tôi sẽ bồi thường tiền, tiền viện phí thuốc men cũng sẽ trả, chúng ta hòa giải có được không?"

Luật sư Trần không để ý tới bọn họ, quay đầu giải thích với Diệp Mạn: "Người nhà của mấy thằng nhóc đó ở bên trong."

Chắc có lẽ họ nghe nói con trai mình vào đồn cảnh sát nên đã vội vàng chạy tới.

Diệp Mạn cười lạnh: "Người là do các người đánh, tiền thuốc men đương nhiên các người nên bồi thường, ngoài ra còn có chi phí làm mất việc và phí dinh dưỡng cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, nếu như không trả, vậy chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa án."

"Cô... vị nữ đồng chí này là ai, chúng tôi đang nói chuyện với luật sư, không liên quan gì đến cô." Một người phụ nữ bất mãn trừng mắt nhìn Diệp Mạn.

Luật sư Trần cười và nói: "Đây là sếp của tôi."

Những người phụ nữ kia nhất thời không nói lên lời, họ chỉ nhìn Diệp Mạn một cách đầy nghi ngờ.

Diệp Mạn khẽ liếc nhìn họ: "Muốn chúng tôi lượng thứ và bỏ qua, được thôi, hãy để con trai các người thú nhận ai là kẻ chủ mưu đứng đằng sau mọi chuyện đi."

"Chủ mưu đứng đằng sau cái gì?” Mấy phụ nữ kia hoang mang, hiển nhiên bọn họ cũng không biết rằng con trai của mình ở bên ngoài đã làm ra chuyện tốt gì.

Cũng đúng, nếu họ có thể quản được con trai của mình, những người trẻ tuổi này cũng sẽ không trở thành côn đồ.

Diệp Mạn không ngại nói rõ ràng hơn với họ: "Hôm nay con trai của các người đã trả lại sản phẩm cho cửa hàng của chúng tôi, nói rằng chiếc TV màu 18 inch mua từ cửa hàn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play