Diệp Mạn suy nghĩ cả đêm, cuối cùng
đã có quyết định.
Hôm sau cô gọi điện thoại cho Bàng
Dũng lần nữa: “Anh Bàng, sau khi mở cửa hàng này xong thì anh hãy tạm ngưng mở
tiếp mà hãy đi xem thử các tỉnh xung quanh, đi xa một chút cũng được, xem thử
có nhà máy nào thích hợp không, tôi quyết định đồng ý với Tiêu Thư Dương.”
Bàng Dũng ngạc nhiên: “Ý của cô là
lấy hàng từ chỗ khác rồi bán lại cho Tiêu Thư Dương sao?”
Còn có thể làm thế sao?
Diệp Mạn cười: “Không sai, tự anh ta
dâng tiền đến tận cửa để tôi kiếm thì không lý nào tôi phải từ chối, đến lúc ký
hợp đồng tôi sẽ bảo luật sư Trần tránh mặt một lát, chỉ nói cửa hàng đồ điện
Lão Sư Phụ chúng ta cung cấp hàng hóa chứ không hề chỉ định phải là đồ điện của
Lão Sư Phụ chúng ta. Năng suất của chúng ta không kịp thì cứ lấy hàng từ chỗ
khác, chúng ta cũng thử làm con buôn một lần đi, sang tay là có thể kiếm tiền,
thoải mái biết bao. Anh Bàng à, không phải năm ngoái anh muốn làm con buôn sao?
Lần này sẽ để anh giải tỏa cơn nghiện làm con buôn!”
Bàng Dũng cười không được khóc cũng
không xong: “Tôi cũng quên mất, không ngờ cô vẫn còn nhớ. Nhưng có một vấn đề,
chúng ta nhập một một số lượng hàng lớn như thế từ nơi khác chắc chắn rất nhanh
Tiêu Thư Dương sẽ biết được, sau này chắc chắn anh ta sẽ không làm nữa.”
Không chỉ là vấn đề số lượng lớn,
hơn nữa sản phẩm của mỗi nhà máy đều có tiêu chí khác nhau, chỉ cần giao hàng
ra là lộ ngay.
Diệp Mạn chầm chậm đáp lại: “Anh ta
biết thì để anh ta biết thôi, vốn tôi cũng không muốn làm ăn lâu dài với anh
ta, dù gì cũng chỉ là một cuộc buôn bán, có thể kiếm được bao nhiêu hay bấy
nhiêu. Anh Bàng, tôi báo giá bán sỉ của đại lý cho Tiêu Thư Dương, anh cứ dựa
theo cái giá này làm là được. Bảo nhà máy bao phí vận chuyển, một chiếc máy
giặt hoặc TV màu chỉ cần lời năm tệ trở lên là có thể cân nhắc rồi, lãi ít
nhưng bán được nhiều, có lợi nhuận là được.”
Đừng thấy lợi nhuận như vậy là thấp,
Tiêu Thư Dương vừa mở miệng đã muốn lấy hai mươi ngàn chiếc, cô tính cho anh ta
mỗi loại mười ngàn chiếc, mỗi chiếc lời năm tệ thì tiền lời đã là một trăm
ngàn tệ rồi, bán sang tay đã lãi được một trăm ngàn tệ, chuyện này hời biết
bao, không làm thì tiếc lắm. Ngày nào Bàng Dũng cũng mở tiệm, trong thời gian
ngắn không thể kiếm được nhiều tiền như thế, còn phải đầu tư số tiền lớn nữa,
so với đơn hàng của Tiêu Thư Dương thì đây đúng là một vụ buôn bán không có mối
nguy nào.
Bàng Dũng biết giới hạn trong lòng
cô, đáp lại: “Được, ngày mai bên này chính thức khai trương, tôi ở lại thêm hai
ngày, sau khi xác định không có vấn đề gì thì tôi ra ngoài tìm nguồn hàng.”
“Ừm, chuyện này khoan hãy tung tin
ra ngoài tránh để Tiêu Thư Dương phát hiện.” Diệp Mạn nhắc nhở anh ta.
Bàng Dũng cười: “Cái này thì tôi
biết, cô cứ yên tâm đi.”
Sau khi nói rõ với Bàng Dũng, Diệp
Mạn đến cửa hàng chính của Giáp Thiên Hạ.
Một năm rồi chưa đến đây, cửa hàng
chính của Giáp Thiên Hạ thay đổi không ít, cửa tiệm bên cạnh chắc cũng bị anh
ta mua lại rồi, tất cả đều được thông với nhau, diện tích lớn hơn gần một nửa.
Trừ điều này ra, sản phẩm trong cửa hàng cũng phong phú hơn rất nhiều so với
năm ngoái, hơn nữa thiết kế cũng đẹp hơn, có thể thấy anh ta đã bỏ không ít
công sức vào.
Thấy những thứ này Diệp Mạn không
khỏi xúc động, không chỉ là cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đang phát triển mà Giáp
Thiên Hạ cũng thế, những người dậm chân tại chỗ sớm muộn gì cũng bị dòng chảy
thời gian cuốn đi. Ai nấy cũng đều đang tiến bộ, không theo kịp thì đồng nghĩa
với lạc hậu, lạc hậu thì chỉ có thể chịu đòn.
“Giám đốc Diệp, hoan nghênh hoan
nghênh, mời vào trong.” Tiêu Thư Dương nhận được tin tức thì bước nhanh ra đón,
mời Diệp Mạn vào phòng làm việc.
Sau khi cả hai ngồi xuống, Tiêu Thư
Dương hỏi thẳng: “Chắc có lẽ trong lòng giám đốc Diệp đã có đáp án rồi đúng
không?”
Diệp Mạn cười đáp lại: “Đúng vậy,
Giáp Thiên Hạ của giám đốc Tiêu đã trải rộng khắp các thành phố quan trọng của
tỉnh, nếu cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng tôi muốn bán được nhiều hàng hơn
thì sớm muộn gì cũng phải hợp tác với Giáp Thiên Hạ, nếu như giám đốc Tiêu đã
có ý này vậy chúng ta hãy vứt bỏ hiềm khích, cùng nhau hợp tác, cùng nhau làm
giàu. Giám đốc Tiêu, tôi đã nhờ luật sư soạn ra một bản hợp đồng, anh xem qua
trước, hôm nay chúng ta sẽ xác nhận lại những nội dung quan trọng của hợp đồng
trước.”
Tiêu Thư Dương kinh ngạc nhếch mày,
anh ta biết với dã tâm của Diệp Mạn chắc chắn sẽ không từ chối một đơn hàng lớn
như thế của Giáp Thiên Hạ, nhưng không ngờ cô lại làm nhanh như thế.
Anh ta xem kỹ hợp đồng, Tiêu Thư
Dương chỉ vào một điều khoản trong hợp đồng hỏi: “Giám đốc Diệp, lần hợp tác
này chỉ một lần thôi sao? Giáp Thiên Hạ chúng tôi rất tình nguyện hợp tác lâu
dài với cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đấy.”
Anh ta càng vội dâng tiền lên thì
Diệp Mạn càng cảm thấy mờ ám. Cô cười rồi giải thích: “Giám đốc Tiêu, đề phòng
lần đầu tiên hợp tác của chúng ta không mấy vui vẻ nên giao dịch một lần trước,
nếu như cả hai bên đều hài lòng thì tiếp tục, anh thấy thế nào?”
Cô sợ sau khi Tiêu Thư Dương nhận
được hàng thì hận không thể nhanh chóng hủy hợp đồng ngay.
Làm người phải chừa đường lui, cô
kiếm tiền một lần là đủ rồi, không cần thiết phải bắt Tiêu Thư Dương dập đầu,
như vậy rất lãng phí sức lực.
Tiêu Thư Dương im lặng vài giây:
“Được, nhưng TV 14 inch, máy giặt bán tự động lồng đôi tôi đều cần hai mươi
ngàn chiếc, tính từ ngày đặt đơn, trong vòng một tháng phải giao hàng.”
Diệp Mạn lộ vẻ khó xử, cô mím môi,
ánh mắt bối rối, dường như không dám quyết định.
Thấy thế Tiêu Thư Dương quan tâm
hỏi: “Giám đốc Diệp, có gì khó nói sao? Nói ra nghe xem nào, có lẽ tôi sẽ giúp
được gì đó.”
Diệp Mạn thở dài: “Giám đốc Tiêu,
trước mắt nhà máy chúng tôi chỉ có năm dây chuyền sản xuất, còn phải đáp ứng
cho các cửa hàng kinh doanh trực tiếp và phía cửa hàng bách hóa, thêm vào đó là
nhu cầu của hơn một trăm đại lý. Số lượng của anh quá lớn nhưng thời gian lại
quá ngắn, trong thời gian ngắn như thế nhà máy chúng tôi không thể sản xuất ra
nhiều TV màu và máy giặt như thế được, như vậy rất có thể sẽ vi phạm hợp đồng,
anh xem thử xem có thể giảm số lượng đơn hàng thấp xuống không?”
Tiêu Thư Dương cười khổ: “Giám đốc
Diệp à, thật sự không dám giấu, kho của chúng tôi cũng gần như không còn hàng,
số lượng này không thể ít được. Năng suất không đủ đúng không, hay là các cô
nhập thêm hai dây chuyền sản xuất về nữa xem sao? Nhanh chóng tăng năng suất
lên là chúng ta có thể ký hợp đồng lâu dài rồi.”
Hợp đồng dài hạn thì không thể hủy
hợp đồng sao? Diệp Mạn đã từng mắc bẫy của anh ta nên rất cảnh giác: “Nhưng dây
chuyền sản xuất cũng không dễ tìm, hai dây chuyền sản xuất chúng tôi nhập từ
Nhật Bản vẫn còn đang trên đường về, phải mất thêm một tháng.”
Tiêu Thư Dương cười: “Chuyện này
không phải vấn đề, về dây chuyền sản xuất TV tôi có thể liên hệ phía nhà máy
sản xuất TV thành phố Phụng Hà giúp cô, còn về dây chuyền sản xuất máy giặt
thì… nếu giám đốc Diệp muốn thì tôi sẽ liên lạc với giám đốc Hồ, đọc truyện
trên ứng dụng truyen full - offline hay không cần trả phí, chúng ta cùng
ngồi xuống ăn bữa cơm, cười một tiếng xóa sạch ân oán xưa, đều là người trong
ngành với nhau, sau này ngẩng đầu không gặp thì cúi đầu cũng gặp, hà cớ gì phải
vì chút chuyện nhỏ này mà canh cánh trong lòng chứ!”
Nhìn đi, Tiêu Thư Dương cũng không
phải là người không biết thuyết phục người khác, nhưng bình thường quá khinh
người mà thôi.
Diệp Mạn gật đầu đồng ý: “Rất có lý,
người làm ăn nên dĩ hòa vi quý, tôi cũng rất muốn giảng hòa với giám đốc Hồ,
chỉ là không biết giám đốc Hồ…”
“Chuyện này cứ giao cho tôi.” Tiêu
Thư Dương ôm lấy chuyện này: “Sau khi sắp xếp xong tôi sẽ thông báo cho giám
đốc Diệp.”
Diệp Mạn cảm kích nói: “Vậy thì làm
phiền giám đốc Tiêu rồi. Đúng rồi, anh không ý kiến gì về giá nhập hàng chứ?”
Tiêu Thư Dương nhìn sơ qua giá cả,
so với năm ngoái thì không chênh lệch lắm, máy giặt còn rẻ hơn giá lúc trước
của nhà máy sản xuất máy giặt thành phố Phụng Hà. Nhưng đối với người làm ăn
thì không bao giờ có cái giá thấp nhất, chỉ có giá rẻ hơn, cho dù giá có rẻ hơn
thì anh ta vẫn sẽ trả giả.
Anh ta chau mày hỏi: “Giám đốc Diệp,
bọn tôi lấy một lần nhiều hàng như thế, cô phải ưu đãi thêm cho chúng tôi mới
phải chứ!”
Diệp Mạn bày ra bộ dạng xin tha:
“Giám đốc Tiêu à, vì lô hàng này tôi vừa phải tuyển công nhân vừa phải dời nhà
máy, còn phải mua thiết bị nữa, tiền đầu tư vào quá nhiều rồi, phải hơn nửa
năm chúng tôi mới lấy lại được vốn đấy, không thể giảm thêm đâu, nếu không thì
không còn cách nào.”
Hôm nay Tiêu Thư Dương đặc biệt dễ
tính, chỉ thăm dò một câu, thấy không được thì thôi vậy: “Được thôi, vậy cứ
dựa theo giá của cô rồi soạn lại một bản hợp đồng mới, sau đó chúng ta ký hợp
đồng.”
Diệp Mạn cười đồng ý: “Được thôi,
sau khi hợp đồng được soạn xong anh thông báo cho tôi một tiếng, tôi sẽ đến ký.
Hôm nay đến đây thôi, chuyện hòa giải với giám đốc Hồ và chuyện thu mua thiết
bị phải làm phiền giám đốc Tiêu rồi.”
“Đừng khách sáo, chuyện nên làm mà.”
Tiêu Thư Dương vô cùng khách sáo tiễn Diệp Mạn ra ngoài.
Về đến văn phòng anh ta lần lượt gọi
điện cho giám đốc Tôn và giám đốc Hồ: “Xong rồi, Diệp Mạn đồng ý rồi. Hiện tại
năng suất nhà máy của họ không đủ, nhận được một đơn hàng lớn như vậy chắc
bắt buộc phải mua thêm thiết bị, tuyển thêm nhân viên, có những thứ này trì
hoãn, tôi xem cô ta cho dù có thuật phân thân nhưng vốn xoay vòng cũng sẽ khá
khó khăn, làm gì còn thời gian và tiền để lo những chuyện khác nữa.”
Sau khi giám đốc Tôn nghe xong rất
hài lòng, căn dặn anh ta: “Rất tốt, con người Diệp Mạn rất nhạy cảm, cẩn thận
cô ta phát hiện ra gì đó, trước khi hợp đồng chưa được ký kết thì tất cả vẫn
còn là biến số, nhanh chóng khiến hợp đồng có hiệu lực thì chuyện này mới bảo
đảm được.”
“Được, em biết rồi.” Cúp điện thoại
Tiêu Thư Dương lưu lại bản hợp đồng Diệp Mạn gửi, chỉnh sửa một vài con số và
số tiền, rồi bảo Lý Hưởng mang đi in thành hai bản.
Bên này, Diệp Mạn về đến cửa tiệm
thì gọi ngay cho Bàng Dũng, nói rõ tình hình: “Anh ta đào hố để tôi nhảy vào,
nói muốn giúp tôi hòa giải với giám đốc Hồ, mua một số dây chuyền sản xuất bỏ
đi từ nhà máy máy giặt và nhà máy sản xuất TV, như vậy chúng ta có thể đẩy
mạnh năng suất sản xuất. Một đống đổ nát, ban đầu thì cất giấu không chịu bán, bây
giờ không ai cần nữa thì lại muốn nhét cho chúng ta, xem chúng ta là người thu
gom đồ đồng nát à!”
Cô không thèm nhìn trúng đống dây
chuyền sản xuất cũ kỹ đó! Ban đầu nếu như không phải cần gấp, không còn cách
nào khác thì ai lại cần dây chuyền sản xuất của giám đốc Hồ chứ, hơn nữa dây
chuyền sản xuất tốt nhất đã bị cô lấy đi mất, những thứ còn lại cô càng nhìn
không ưng.
Bàng Dũng vội vàng nói: “Cô vẫn chưa
đồng ý đúng không?”
Diệp Mạn cười: “Miệng thì đồng ý
rồi, chơi anh ta một vố trước đã. Anh nhanh chóng giải quyết hàng hóa đi, chỉ
cần giải quyết được hàng hóa thì tôi sẽ ký hợp đồng với anh ta ngay lập tức,
còn mấy ngày này thì cứ kéo dài trước đã, trước khi chưa chắc chắn được nguồn
hàng thì tôi sẽ không ký với anh ta, lúc bắt buộc cần chuẩn bị thì anh đừng keo
kiệt, chỉ cần một sản phẩm lời năm tệ thì lần buôn bán này chúng ta có thể nhẹ
nhàng kiếm được mấy trăm nghìn.”
Vốn Bàng Dũng định vài ngày nữa thì
xuất phát, thấy bên Diệp Mạn tương đối gấp rút nên anh ta đã thay đổi quyết
định: “Quản lý cửa hàng là người của tôi ủy nhiệm, người này có kinh nghiệm
khá phong phú, đã theo tôi mở được mấy cửa hàng rồi, với tình hình này có lẽ
sẽ ứng phó được. Chuyện khai trương giao cho người này trước, ngày mai tôi sẽ
xuất phát, nhanh chóng giải quyết xong chuyện này.”
“Được, anh xem sắp xếp là được, giải
quyết xong nguồn hàng thì lập tức gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ đến ký hợp
đồng với Tiêu Thư Dương, đợi khi tiền của anh ta vừa được chuyển vào thì chúng
ta chốt đơn luôn.” Diệp Mạn dứt khoát nói.
Vì gấp rút làm nhiệm vụ này mà Bàng
Dũng chưa nói được hai câu đã ngắt máy.
Hình như phía Tiêu Thư Dương hơi gấp
gáp, ngày hôm sau đã gọi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.