Vào mùa thu tháng mười, hương hoa mộc tê nhẹ nhàng, nghênh
đón Quốc Khánh, nhân dân cả nước đều đắm chìm trong sự vui sướng của kỳ nghỉ
định kỳ, nhưng đối với Bàng Dũng những người trong ngành bán hàng này mà nói,
ngày nghỉ của người khác, là thời điểm mà bọn họ thường hay bận nhất.
Lần trước quả thật cũng như thế, anh ta mỗi ngày đi sớm về
trễ, rất nhiều lần về nhà bọn nhỏ đều đã ngủ hết rồi.
Hôm nay là một ngoại lệ, trời vừa tối, anh ta đã trở về rồi.
Lúc này trong nhà đang xem TV, anh ta ngay cả cơm cũng chưa ăn đã chuyển sang
kênh CCTV, sau đó đặt mông cắm rễ ngồi trên ghế sô pha.
Bọn nhỏ la hét ầm ĩ nói không xem cái này, muốn xem những
cái khác.
Bàng Dũng không phản ứng: “Chỉ xem kênh này, chỉ xem một lát
thôi.”
Tin tức qua đi, quảng cáo được phát sóng, Bàng Dũng vội vàng
ngồi thẳng người, tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào quảng cáo, còn có tinh
thần hơn cả xem phim truyền hình bom tấn nào nữa.
Sau hai phút, tại thời điểm bọn nhỏ không kìm nén được, hình
ảnh trong TV thay đổi, một cái TV màu đen từ trên trời rơi xuống, ngay sau đó
vang lên một giọng nữ dễ nghe: Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ dùng bền lại tiện
nghi, sự lựa chọn tốt nhất cho căn nhà của bạn, TV màu 18 inch chỉ có 1988 tệ,
giá bán lẻ thống nhất toàn quốc! Nếu quan tâm xin vui lòng gọi số xxxx, địa chỉ
liên hệ, số 88 đường Thanh Thủy thành phố Phụng Hà tỉnh Vân Trung!
Điều hòa và máy giặt Lão Sư Phụ theo sát phía sau, rất nhanh
xuất hiện ở trong màn hình.
Có điều thời gian rất ngắn, chỉ có hơn hai mươi giây, hình
ảnh tiếp đó đổi thành những quảng cáo khác.
Hai đứa bé chỉ vào TV gào to hỏi: “Cha ơi, đây là cửa hàng
đồ điện Lão Sư Phụ của mọi người sao?”
Bàng Dũng kiêu ngạo ưỡn ngực: “Không phải Lão Sư Phụ của
chúng ta thì là Lão Sư Phụ của ai chứ? Không nhìn thấy địa chỉ của trụ sở chính
của chúng ta được ghi lại ở phía trên sao?”
Hai đứa bé vừa mừng vừa sợ, chẳng trách cha vừa về liền
nhìn chằm chằm vào TV!
“Cha, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ sao lại được lên TV
vậy?”
“Cha, lát nữa trong TV còn chiếu cửa hàng đồ điện Lão
Sư Phụ nữa không? Cha có thể chụp ảnh giúp con không? Hôm nào con cho Tiểu
Bàn xem một chút, lần trước đơn vị của cha cậu ấy được lên báo chí, cậu ấy rất
kiêu ngạo khoe khoang cho con xem xem đơn vị của cha con lợi hại đến mức nào.”
Bàng Dũng buồn cười mà nhéo nhéo đôi má phúng phính của cậu
bé: “Nhóc con, tư tưởng ganh đua hơn thua không được nặng như vậy.”
Chỉ có điều lời nói của đứa trẻ ngược lại nhắc nhở anh ta.
Bọn họ có thể chụp ảnh quảng cáo này, rửa ra vài tấm ảnh màu sắc phóng to, để ở
trong cửa hàng, phân phát đến trong tay các đại lý với tư cách tuyên truyền
nha.
Nghĩ tới đây, anh ta hận bây giờ không thể thảo luận một
chút cùng Diệp Mạn. Nói làm liền làm, anh ta cầm điện thoại di động lên gọi cho
Diệp Mạn, mở miệng là nói: “Em gái, cái quảng cáo kia của chúng ta cô đã xem
chưa? Thật tốt.”
Diệp Mạn cũng xem rồi, theo cô nói, đích thực làm cho rất
bình thường. Nhưng không còn cách nào khác, tiền trong tài khoản của bọn họ
không nhiều lắm, không thể mời ngôi sao có tên tuổi phát ngôn, lúc này cũng
không có công ty quảng cáo đặc biệt tốt gì, hơn nữa thời gian rất ngắn, toàn bộ
quảng cáo mới hai mươi mấy giây, chỉ có thể làm cho trực tiếp một chút, đơn
giản một chút.
Chẳng qua có thể lên kênh CCTV, không thể nghi ngờ là một
cải tiến lớn đối với nhãn hiệu của bọn họ.
Diệp Mạn cười nói: “Xem rồi, ngày mai điện thoại di động
trong phòng làm việc nhất định sẽ bị gọi đến nổ mất.”
Bàng Dũng cười ha ha nói: “Chắc chắn rồi, đúng rồi, tôi có
một ý tưởng, không phải tất cả mọi người ở nhà đều có thể bắt được kênh CCTV,
nhìn thấy quảng cáo của chúng ta…”
Diệp Mạn sau khi nghe xong tán thành nói: “Ý tưởng này của
anh khá hay đấy. Như vậy đi, chúng ta trở về tìm một nhiếp ảnh gia chuyên
nghiệp, chụp một số tấm ảnh, lại thu một phần quảng cáo gửi đến cửa hàng.”
Cửa hàng của bọn họ không thiếu nhất chính là TV.
“Được, vậy ngày mai tôi liền đi sắp xếp, mau chóng phân phát
đến trong tay các đại lý.” Bàng Dũng hăng hái nói.
Diệp Mạn buồn cười nói: “Anh Bàng, chỉ sợ ngày mai anh không
có thời gian, việc này vẫn là giao cho những người khác đi.”
Ngày hôm sau Bàng Dũng đã hiểu rõ cái gọi không có thời gian
của Diệp Mạn là như thế nào rồi.
Anh ta vừa đến đơn vị, nhân viên của bộ phận bán hàng liền
sốt ruột mà tìm đi lên: “Tổng giám đốc Bàng, điện thoại di động của phòng
làm việc chúng ta đều muốn nổ tung rồi, tất cả đều là…”
Lời còn chưa nói xong, vừa đặt máy trở về điện thoại di động
lại vang lên reng reng reng.
Cảnh tượng này Bàng Dũng vô cùng quen thuộc, vỗ nhẹ lên bả
vai của chàng trai trẻ: “Người trẻ tuổi phải giữ bình tĩnh, chẳng phải là điện
thoại gọi tới hỏi thăm sản phẩm của chúng ta thôi sao? Tiếp máy trả lời là
được.”
Chàng trai trẻ nhìn anh ta với ánh mắt phức tạp, kinh sợ
nói: “Tổng giám đốc Bàng, anh thử nhận cuộc gọi này đi.”
Bàng Dũng cười nhạo: “Bắt máy thì bắt máy, chuyện lớn bao
nhiêu chứ.”
Nhưng vừa cầm lên, anh ta đã bị đầu dây điện thoại bên kia
lớn giọng rống cho lỗ tai đau nhức: “Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ sao? Có nghe
thấy không? Điện thoại của các người sao lại khó gọi thế? Tôi đã gọi hơn tiếng
đồng hồ rồi, cuối cùng cũng gọi thông…”
Bàng Dũng vội vàng nói: “Nghe thấy, nghe thấy, anh không cần
lớn tiếng như vậy, chúng ta nói chuyện chính được không nào? Cũng còn không ít
đồng chí đang gọi điện thoại cho chúng tôi.”
Người bên đầu dây điện thoại bên kia lập tức nói: “Vậy cho
tôi một trăm chiếc TV gì kia đi, TV màu Lão Sư Phụ, chính là cái mà được phát
trên kênh CCTV ấy…”
Bàng Dũng tranh thủ thời gian cắt ngang câu chuyện: “Xin
chào, trụ sở chính của chúng tôi có rất nhiều hàng có sẵn, anh có thể trực tiếp
mang theo tiền hàng đến đây rồi lấy hàng, chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện được
chứ?”
Người bên đầu dây điện thoại bên kia không chịu cúp điện
thoại, lôi kéo Bàng Dũng trò chuyện những cái khác, nói về bản đồ kinh doanh
của anh ta lớn bao nhiêu, là một địa phương bán chạy đồ điện đứng đầu,
muốn cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ phải lấy giá rẻ cho bọn họ một chút vân
vân…
Lúc đầu Bàng Dũng còn kiên nhẫn mà ứng phó, sau đó nhìn thời
gian trôi qua vài phút, người này vẫn dây dưa không tha, lập tức tìm cớ cúp
điện thoại, tiếp đó chỉ vào điện thoại đang yên tĩnh, nói với các công nhân
viên trong phòng làm việc: “Sau này hễ là gọi tới hỏi thăm sản phẩm, đều đểbảo
họ tới đây gặp mặt nói chuyện, nếu như hỏi giá mua hàng, cứ dựa theo giá cả
chúng ta công bố cho những đại lý, những thứ khác chớ nói lời vô ích, nói xong
lễ phép chào tạm biệt rồi cúp điện thoại.”
Lời còn chưa dứt, chuông điện thoại lại lần nữa vang lên.
Bàng Dũng nhanh chóng ngừng lại, bảo chàng trai trẻ khi nãy
đến tiếp điện thoại.
Mới sáng sớm đã bắt đầu loạn.
Đợi công việc trong phòng làm việc sắp xếp xong, điện thoại
di động của Bàng Dũng lại vang lên không mệt mỏi, tất cả đều là điện thoại của
các đại lý gọi đến hỏi thăm về quảng cáo của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ
trên kênh CCTV.
Bàng Dũng ứng phó từng cái một, lý do thoái thác đều không
sai biệt lắm: “Đúng, đây là kế hoạch phát triển của công ty chúng tôi, sớm đã
đàm phán với k ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.