Vào ngày
khởi hành, Jenny đưa con trai hành lý mình đã thu xếp cẩn thận, còn chuẩn bị
thêm chút bánh quy để chúng có thể ăn lúc ăn.
Cô nhịn
không được dặn dò thêm vài câu, John cảm thấy có chút phiền nói: “Biết rồi biết
rồi, con đâu còn là con nít nữa.”
Jenny lập
tức đánh cho một cái: “Con cho rằng mình bao nhiêu tuổi, nhớ nghe lời anh trai
con.”
Nói xong
những lời này, cô lại nhẹ nhàng nói với Đường Đường, bảo cậu không cần khách
sáo, có gì thì cứ trực tiếp nói với anh trai Luke.
Đường
Đường ngoan ngoãn gật đầu.
Dưới sự
chỉ dẫn của Luke, bọn họ cùng nhau đến vị trí truyền tống ma pháp trận.
Có điều,
Luke không lựa chọn ma pháp trận, mà là tiếp tục đi đến một chỗ khác. Ma pháp
trận đương nhiên không phải là phương tiện giao thông duy nhất, chỉ là nó nhanh
nhất, đồng thời cũng đắt nhất. Để tiết kiệm tiền, Luke đã chọn cưỡi ma thú phi
điểu, đi đường phải mất một giờ nhưng giá cả chỉ bằng một nửa truyền tống ma
pháp trận.
Ma thú
phi điểu hình thể cực lớn, khi mở rộng cánh sẽ tạo thành một cái bóng lớn bao
phủ. Một con chim có thể ngồi hàng chục người trên lưng.
Đường
Đường và John đều là lần đầu tiên gặp loại ma thú này, vẻ mặt kinh ngạc.
Người phụ
trách bán vé thu tiền thấy Đường Đường đáng yêu, nhịn không được muốn trêu chọc
một chút, thuận miệng nói: “Anh bạn nhỏ, rất muốn trải nghiệm cảm giác bay lên
trời đúng không? Nhưng mà cái này cần tiền đó nha, hơn nữa rất đắt, không phải
mấy đồng là có thể ngồi đâu.”
Đường
Đường nghiêm túc gật đầu, Cậu biết, loài người có rất nhiều thứ đều phải dùng
đến tiền. Mặc dù cậu có thể tự biến thành rồng bay qua, nhưng cậu không biết
đường, vả lại John và Luke cũng không biết bay.
Thế là,
cậu lục ba lô nhỏ của mình, chọn ra một viên đá quý mà cậu không phải rất thích
và nhỏ nhất, đưa qua cho người bán vé, giọng sữa nói: “Em muốn mua vé.”
Nhân viên
bán vé ngây người, không dám tin nhìn lại vài lần: “Cái này là thật sao? Trời
ơi, cái này anh nhận không nổi, viên đá quý này có thể mua được mấy con ma thú
chim luôn rồi, nào còn cần mua vé nữa chứ.”
Đường
Đường nhíu mày nghi hoặc: “Nhưng em chỉ muốn vé thôi, anh không cho em sao?”
Nhân viên
bán vé khó xử: “Cái này, cái này anh...”
Luke tiến
lên, rất nhanh lấy lại viên đá quý, nhét vào ba lô nhỏ của Đường Đường, đứng
chắn trước mặt cậu, cười cười, lấy ra tiền vé vừa đủ cho một người.
Nhân viên
bán vé nhất thời không kịp phản ứng, Luke nhắc nhở, mới vội vàng đón lấy, để
cho bọn họ đi qua, chờ đủ người rồi mới khởi hành.
Luke cũng
bị sốc khi Đường Đường đột nhiên lấy ra viên đá quý. Nhưng nghĩ lại, nhìn Đường
Đường giống như đứa trẻ được yêu thương cưng chiều từ bé, trước khi ra khỏi
nhà, không có chuyện người trong nhà không chuẩn bị đồ gì cho cậu. Chỉ là, tùy
ý lấy ra một viên đá quý, quả thậy có chút dọa người. Cậu nhóc này rốt cuộc
sinh ra trong một gia đình giàu có đến mức nào, không là hoàng thân quốc thích
đấy chứ?
Luke ngồi
xổm xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Đường Đường, thấp giọng dặn dò: “Tiền tài đá
quá không thể tùy tiện lộ ra, đây là một chuyện rất nguy hiểm, biết không?”
Đường
Đường không hiểu: “Tại sao lại nguy hiểm?”
Đá quý
thì có gì ngu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.