Ở nhà cô út có thể nói không thoải mái bằng ở quê, tuy bận rộn nhưng lại tràn trề sức lực, bảy giờ sáng mỗi ngày tỉnh dậy dọn dẹp, ăn sáng xong liền bị cô nhỏ đưa đến Cung thiếu nhi, Tô Cẩn Du lọt vào mắt xanh của giáo viên, mỗi lần giáo viên nữ xinh đẹp nhìn cậu hai mắt lại phát sáng, bắt cậu ngồi trên bảng đen nửa ngày trời, chẳng vẽ cái gì, vẽ mỗi cái vòng tròn.
Trong một buổi sáng Tô Cẩn Du đã vẽ hơn nửa hộp phấn.
Kiểu huấn luyện nhạt nhẽo lại buồn tẻ này, tinh thần và thân thể của một đứa trẻ không thể chịu đựng được, mỗi lần đến giữa trưa Tô Cẩn Du đều khóc nháo một lúc, sau đó ăn uống no nê, ồ, bữa trưa cũng là do giáo viên cấp, ngày nào cũng có món thịt.
Ăn cơm xong phải đi ngủ trưa, Tô Cẩn Du cực kỳ khoa trương, phòng vẽ vốn đã không lớn, trong góc phòng còn đặt một cái giường nhỏ, buổi trưa Tô Cẩn Du ngủ hơn hai tiếng mới dậy.
Buổi chiều cũng ngâm mình ở Cung thiếu niên, đến khi mặt trời xuống núi Lý Ứng Hiếu mới đến đón cậu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT