T Nguyn Mắc Câu- Calantha 

Yến Vi Sí dựa vào trán Trần Vụ, thở dài thật sâu với một cảm giác bất bình nhàn nhạt: “Được."

"Không phải là không cho phép đọc truyện tranh, nhưng không được thay thế hiện thực." Trần Vụ nhẹ nhàng nói.

Yến Vi Sí mím môi: “Là anh suy nghĩ nhiều rồi."

"Ai nha, thật ra bình thường em cũng không nghĩ tới phương diện này, anh nói em mới nhớ, em mới phát hiện đây chỉ là ý kiến ​​cá nhân của em, trong thôn chúng ta có một đứa cháu ngoại là trai khi sinh ra giống hệt như khuôn với người chú, như thể được người chú sinh ra vậy.”

Trần Vụ vuốt ve đường nét của tuổi trẻ, xoa đầu ngón tay từ thái dương đến gò má, ngập ngừng nói: "Nhưng hai người không có điểm chung nào. Trước kia em không biết hai người có quan hệ họ hàng, cũng làm ra chuyện làm như không liên quan với người xa lạ."

Trần Vụ thận trọng nói thêm: "Ý của em là, không phải tất cả các chú cháu đều giống nhau, vì vậy không cần phải nhấn mạnh vào thuyết pháp này. Hai người có thể lúc còn học ở trường trung học có chiều cao ngang nhau, nhưng bây giờ chiều cao đã khác, anh có cao thêm một chút."

Yến Vi Sí nhướng mày, đúng không vậy, không chú ý đến.

Trần Vụ cân nhắc một chút rồi nói: "A Trí, có phải là bị ảnh hưởng bởi giọng nói xung quanh trước, sau đó liên kết với nội dung trong truyện tranh không?"

Yến Vi Sí ánh mắt khẽ chuyển, cũng không có phủ nhận.

"Cho rằng có nhiều người như vậy sao?" Trần Vụ cau mày: “Anh ấy không chỉ là chú của bạn, mà còn là chú thứ hai của anh ấy, chú sáu và chú bảy, họ không phải đều có thế mạnh của mình sao? Tại sao lại chọn anh? Không thể là bởi vì mấy người cùng tuổi mà kéo bọn họ lại đây như vậy, chẳng lẽ có người cố ý dẫn dắt?"

Yến Vi Sí tâm tư chôn sâu trong lòng yêu thương con cái đột nhiên bật ra: “Nói thế nào đây?"

"Trước đây, Khương Hi đã đề cập với em là cảm thấy anh và Quý Minh Xuyên giống nhau. Lúc đó, em đã tự hỏi tại sao cô ấy lại có một nhận thức kỳ lạ nhưng vững chắc như vậy, giống như là bị tẩy não bằng cách nào đó." Trần Vụ Lẩm bẩm.

"Dù sao thì, theo quan điểm của em, hai người các anh là hai khuôn mặt và hai tướng mạo khác nhau.”

Sự bất hạnh và chán nản của Yến Vi Sí đã biến mất không dấu vết, ai cũng đều không có lời nói nào đáng tin cậy như của Trần Vụ.

"Nhưng tại sao cố ý dẫn dắt?" Trần Vụ tự mình lẩm bẩm.

“Không nghĩ nữa.” Yến Vi Sí nghiêng đầu hôn lên khớp ngón tay của cậu: “Đi thôi, dẫn em tới nơi trước kia anh ở.”

Mỗi khi gặp gia yến, con cái đêm đó đều sẽ ở lại qua đêm.

Không phải là người lớn ngồi quây quần tán gẫu chuyện gia đình, nói về những điều thú vị xung quanh, chia sẻ những thành quả trong công việc, thanh thiếu niên cười đùa và chạy theo những bộ phim truyền hình, buôn chuyện hoặc giải quyết những rắc rối và rối rắm của cuộc sống, và những đứa trẻ bi bô chạy nhảy chơi game.

Thay vào đó, anh lại quay trở lại viện tử nhà của mình, đóng cửa lại và đề phòng cho đến khi rời đi sau bữa sáng vào ngày hôm sau.

Làm gì giống thân nhân, không phải chỉ là cư dân mua nhà trong cùng quần thể.

Sau bữa ăn chưa đầy một giờ, những nơi công cộng như đình viên và các loại rừng thực vật của ngôi nhà cổ đã không còn bóng người.

Rất nhiều người hầu không biết đi đâu.

"Kiều Minh Viễn" nằm ở phía đông của khu nhà cũ, đường chính không thể đến đó, ngoại trừ Lăng Nguyệt Các thì nơi đây được coi là một nơi hẻo lánh.

Trần Vụ vừa đi vừa đổ mồ hôi, bàn tay đang nắm cũng ướt đẫm: “A Sí, mấy người sau khi ăn cơm nước xong mà có trở về viện tử nhà của mình thì cũng bị trên đường tiêu hoá xong luôn rồi."

Yến Vi Sí đường đường chính chính nói: "Vậy chúng ta phải tự chuẩn bị đầu bếp, sau khi trở về lại ăn bữa khác."

Trần Vụ mở miệng: “Vậy thì không phải ăn quá nhiều rồi sao."

Yến Vi Sí cười đến nỗi nắm tay cậu không thể thẳng lưng.

"Anh cũng có sao?" Trần Vụ từ trong túi lấy ra điện thoại di động.

“Đã lâu rồi không có trở về, không ai đi theo em chứ.” Yến Vi Sí liếc nhìn tin nhắn mà cậu đang đọc là do lão Dư gửi, hỏi liệu có ai có thể ló mặt ra cho ông ấy nhìn không.

Trần Vụ trả lời: "Không có,  thầy cũng đừng lo lắng." Cậu lấy lại điện thoại của mình: “A Sí, nhà của anh phù hợp với cuộc sống xã hội không thích giao tiếp."

"Như vậy em có thích không." Yến Vi Sí đưa Trần Vụ đi qua một con đường đầy hoa và đi vào nơi đã từng là nhà của anh.

Cái gọi là viện tử không giống như một tiểu viện với một vài ngôi nhà gỗ ở nông thôn.

Mà là phối trí của một gia đình lớn trong thời cổ đại.

Hơn chục sảnh đường, ao cá, bốn gian nhà được chạm khắc các loại cây đặc trưng theo từng mùa, ao sen vừa nhú, rừng trúc xanh mướt như phiên bản thu nhỏ của một ngôi đình cổ.

Dưới ánh sáng lốm đốm của mặt trời lặn, những chú chim đậu trên cành, những dòng suối nhỏ róc rách xanh tươi đẹp như tranh vẽ, phác thảo một vẻ đẹp tự nhiên được tạo ra một cách nhân tạo.

Trần Vụ đứng dưới một vòm đá: “Ở đây chơi trốn tìm, cả ngày cũng không tìm được."

"Trốn tìm là những thứ không tồn tại trong ngôi nhà cổ." Yến Vi Sí kéo Trần Vụ vào sảnh chính: “Mẹ anh dành hầu hết thời gian sống với Yến Đình Sinh, cho nên đã lựa chọn sống ở phía đối diện so với bên này của anh."

Trần Vụ nhìn lại một căn gác khác trong viện tử, và có một chiếc xích đu giữa những bông hoa.

Những vật dụng rất đỗi bình thường nhưng lại bắt mắt trong ngôi nhà cổ.

Từ sảnh chính rẽ vào bên phải, cuối cùng là phòng ngủ với đầy đủ nội thất gỗ.

Không có bụi, đã được quét dọn sạch sẽ.

Đôi mắt của Trần Vụ tập trung vào chiếc giường gỗ lớn được chạm khắc, có thiết kế hơi khép kín, cùng tông màu tối với quan tài.

Cũng giống như một thứ gì đó của cổ mộ.

Cậu chạm vào tấm màn đã được thu thập, nuốt nước bọt: “A Sí, nhìn cái giường này là tôi sợ rồi."

Yến Vi Sí sắc mặt giật giật: “Đây là chỗ bạn trai của ngủ rất nhiều năm."

Nói xong, anh tháo kính của Trần Vụ, ôm cậu lăn lên giường, kéo chiếc chăn bông đầy bụi phủ lên, họ hôn nhau trong thế giới tối tăm yên tĩnh.

Trần Vụ không thở được và chạy ra ngoài chăn, Yến Vi Sí để cậu đi, đợi cậu thư giãn một lúc và tiếp tục hôn một lần nữa.

Không làm gì ngoài nụ hôn. Sự thân mật không bị xáo trộn.

Yến Vi Sí đè Trần Vụ, luồn đôi tay mảnh khảnh và mạnh mẽ vào tóc anh, hôn lên cổ, xương quai xanh và hầu kết khẽ run lên khi cậu nuốt xuống. <

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play