Mưa to dai dẳng đến tận sáng mới tạnh hẳn, mưa ngừng gió nghỉ, con sóng vẫn luôn vỗ ầm cũng chịu lắng xuống.

Sáng sớm tinh mơ Dư Huyễn Tình đã bò dậy đi ra ngoài xem tình hình thế nào. Những tia nắng sớm chiếu xuống mặt nước gợn sóng được trận mưa to cọ rửa cả đêm tạo ra sóng nước lóng lánh, những ngôi nhà rái cá biển với kiểu dáng độc đáo nằm rải rác trên mặt nước. Cửa nhà mở rộng, mấy chú rái cá biển con nằm ở cạnh cửa tò mò vươn móng vuốt chụp lên mặt nước không ngừng nhấp nhô bên cạnh. Rái cá biển cha thì ghé vào cạnh cửa giải quyết công việc, sau đó lần lượt cho đàn con ăn. Còn những rái cá biển cái lại vui vẻ bơi bên cạnh chải chuốt bộ lông, nhìn tâm trạng có vẻ không tệ.

Những bụi rong biển vốn mọc cạnh nhà rái cá biển đã biến mất hơn phân nửa, có một số còn trôi dạt ra xa. Hai con rái cá biển đang thu gom những nhánh rong biển bị đứt ấy, trong lòng ôm một bó đầy ụ. Thấy Dư Huyễn Tình bơi tơi, đàn rái cá biển đồng loạt ngẩng đầu chào hỏi cô. Trong lúc nhất thời tiếng kêu rít rít nối liền không dứt. Dư Huyễn Tình cũng vui vẻ đáp lại từng con, còn xoa nhẹ đầu rái cá biển con.

Cuộc sống của loài rái cá biển hơi khép kín, ít nhất thì đàn rái cá biển này là như thế. Cho dù biết bên ngoài có bán rất nhiều sản phẩm công nghệ cao thì bọn họ cũng thấy mình không cần dùng đến, vì vậy chưa sử dụng thử bao giờ. Bây giờ bọn họ mới phát hiện sống trong nhà rái cá biển rất thoải mái, chẳng trách các tiên cá lại thích ơi là thích.

Dư Huyễn Tình bơi tới cạnh mẹ mình, bà đang ăn cơm. Hải Tang Các nằm bên cạnh bà, trên bụng có để cục đá. Gã đập bể từng con nhím biển rồi đặt lên bụng Thủy Tịch, sau đó im lặng nhìn bà ăn. Thủy Tịch thấy Dư Huyễn Tình đến bèn đưa số nhím biển trong lòng mình và hỏi:

- Con muốn ăn không?

Dư Huyễn Tình xua tay, Mặc Cửu đã đi chuẩn bị đồ ăn cho cô.

- Hôm qua cảm ơn con. - Thủy Tịch nói.

Thật ra lúc trước bà đã rất thích ngôi nhà rái cá biển rồi, nhưng bọn họ không chịu rời khỏi nơi sinh sống. Trong thiết bị đầu cuối không có tiền bạc gì cả, bà cũng không muốn livestream kiếm tiền hoặc là vào thành phố. Cộng thêm một vài nguyên nhân khác nên vẫn luôn trì hoãn chuyện này.

Dư Huyễn Tình cảm thấy tuy rằng được gần gũi với mẹ nhưng sự gần gũi ấy lại bị ngăn cách bởi sự khách sáo khó mà nói rõ, cô nói ra mục đích mình đến đây:

- Hải tệ hôm qua livestream kiếm được con muốn chia cho mọi người.

- Cũng được, nhưng không phải ai cũng có thiết bị đầu cuối. - Thủy Tịch nói.

Dư Huyễn Tình khá tò mò về chuyện này:

- Con biết nếu muốn cấy thiết bị đầu cuối thì phải vào thành phố mới cấy được, nhưng mọi người không vào thành phố thì sao đăng ký được đây?

Thủy Tịch bật cười:

- Đăng ký trên biển cũng được.

Có một vài chủng tộc không thể sinh sống trong thành phố và cũng không muốn vào thành phố sống, cho nên bên ngoài thành phố có các điểm đăng ký lưu động. Ngoại trừ thời gian sinh sản cố định, nhân viên của các điểm đăng ký lưu động sẽ đi khắp nơi trên biển nên khi tình cờ gặp được thì có thể đăng ký luôn, nếu không gặp được thì thôi vậy. Động vật sống bên ngoài thành phố hiếm khi chủ động đăng ký trừ khi cần thiết, hầu hết đều được nhân viên tại điểm đăng ký thuyết phục. Gặp những động vật không muốn đăng ký, chúng còn biết giả ngu làm bộ mình chỉ là một con cá bình thường chẳng có chút trí thông minh nào cả. Sống ở trong biển lâu rồi còn sẽ nghe thấy một vài động vật tán gẫu với nhau làm sao để lừa nhân viên công tác, giả ngu như thế nào mới giống, nếu bị phát hiện sẽ rất mất mặt. Thật là khiến người ta thấy khó hiểu.

Dư Huyễn Tình ngộ ra:

- Hóa ra là thế.

- Hôm nay mẹ liên hệ với nhân viên phụ trách để họ tới đây đăng ký cho mọi người. - Thủy Tịch nói.

- Được ạ. Mẹ giúp con chia tiền đi, chia xong vẫn còn vài trăm triệu, mọi người có thể được chia không ít.

Thủy Tịch gật đầu, đối mặt với số tiền lớn như vậy trong lòng cũng đầy cảm xúc.

Cha Dư Huyễn Tình vì tiền mới nghĩ đến chuyện bán con mình, thật ra loài rái cá biển có rất nhiều cách kiếm tiền nhanh chóng nhưng lão ta lại chọn cách tàn nhẫn nhất.

Tạm xa mẹ một lúc, Dư Huyễn Tình đi theo Mặc Cửu sang một bên thưởng thức bữa sáng. Hắn còn mang cả dĩa trước đó mua theo, bởi vì hắn chú trọng việc ăn uống nên hiện giờ Dư Huyễn Tình cũng chú trọng theo. Bọn họ bày thức ăn ra dĩa, Mặc Cửu chu đáo lấy thịt ra khỏi vỏ rồi đặt lên dĩa, còn xé một ít rong biển bày bên cạnh.

Biết cứ vài ngày là Dư Huyễn Tình sẽ đổi khẩu vị nên Mặc Cửu đã đặc biệt trở về tàu ngầm chiên chín hết thức ăn rồi mới mang tới. Dư Huyễn Tình ôm chiếc dĩa đựng đầy thức ăn, ăn đến mê say.

- Ngon quá đi! Thịt cá này chiên vừa chín tới, không bị bở chút nào.

Tài nấu nướng của hai người không hề ổn, nhưng Mặc Cửu khá hơn một chút. Nhờ hắn luyện tập nhiều lần mà bây giờ tài nấu nướng đã tiến bộ, tuy không thể so với đầu bếp nhưng cũng không tới nỗi nào.

– Bạn đang đọc truyện của nhóm editor Autumnnolove được edit và đăng tải miễn phí trên ứng dụng TYT. Đọc truyện tại TYT để ủng hộ các nhóm dịch phát triển –

Rất nhanh dĩa thức ăn đầy ụ của cô đã khiến những rái cá biển khác chú ý, trên biển không có điều kiện để nhóm lửa nên có thể nói phần lớn rái cá biển đều chưa từng ăn thức ăn đã được chế biến. Một con rái cá biển cái tò mò lại gần hỏi: - Món này có ngon không?

- Ngon lắm, chị nếm thử đi. - Dư Huyễn Tình thảo ăn đẩy dĩa qua.

Rái cá biển kia nếm thử rồi vội gật đầu, ánh mắt sáng rực:

-  Ngon quá!

- Thấy chưa, Mặc Cửu nhà tôi nấu đó, tay nghề của chàng tốt lắm. Mọi người tới nếm thử đi.

Những rái cá biển khác cũng tò mò thò đầu qua, cô một miếng tôi một miếng mới đó mà dĩa thịt đã thấy đáy. Đàn rái cá hồ hởi khen:

- Món này ngon quá đi mất, trông cũng bình thường nhưng mà thần kỳ thật đấy.

Dư Huyễn Tình không hề buồn rầu vì thức ăn đã bị ăn hết, cô cười tủm tỉm đẩy mạnh tiêu thụ thức ăn mình chế biến:

- Cứ ăn mấy món thường ngày hay ăn ngán lắm, thỉnh thoảng nên đổi cách chế biến. Ngoại trừ nấu chín còn có thể chiên rán, xốp xốp giòn rụm cũng ngon lắm, mọi người có thể thử. Còn nữa, có một vài loại thịt cá sau khi nấu chín sẽ trơn mềm như đậu hũ, chị không biết đậu hũ là gì đúng không? Nó giống như tuyết vừa rơi xuống, vừa mềm xốp vừa đặc ruột và trơn mịn, ăn ngon lắm.

Mặc Cửu thấy cô lại bô lô ba la bèn không khỏi lắc đầu trở về tàu ngầm nấu cơm cho cô.

Tuy nhiên Dư Huy�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play