Tạm thời không bàn tới thân phận của
hai người, chỉ riêng vẻ ngoài thôi đã đủ trở thành tiêu điểm của bữa tiệc rồi.
Đương nhiên Dịch Triết Lai cũng phát
hiện ra ánh mắt ngưỡng mộ này, vẻ ngoài của Huyết tộc vốn được ông trời ưu ái,
hắn ta đã sớm làm quen rồi, hắn ta ra hiệu với Lâm Túc rồi đi tới một nơi không
quá nổi bật trong bữa tiệc.
Lâm Túc cũng không có hứng thú với các
tiểu thư danh môn kia, hắn chỉ cười khách sáo sau đó đi tới bên cạnh Dịch Triết
Lai cầm một ly rượu lên. Hắn đứng đó một cách tao nhã, rõ ràng cũng rất quen
thuộc với những nơi thế này.
Ian đi theo phía sau nhìn hai người họ,
y kéo nhẹ quần áo của mình, cảm thấy có nhiều lúc người và người đúng là khác
nhau, nếu bị nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như thế, chắc chắn y sẽ căng thẳng
đến mức muốn nổ tung, nhưng hai người họ lại có thể coi thường, còn trò chuyện
vui vẻ với nhau.
“Người hầu trước cửa khi nãy là Huyết
tộc.” Dịch Triết Lai lạnh lùng nói.
Dù Huyết tộc kia đã giấu đi răng nanh,
nhìn rất giống với loài người, nhưng cũng không thể nào qua được mắt hắn ta.
“Bây giờ đã có thể chắc chắn một trăm
phần trăm là hắn rồi.” Lâm Túc nâng ly lên, chạm ly với hắn ta rồi cười nói.
“Ngươi thích Celtic thật à?” Dịch Triết
Lai cụng ly nhưng chỉ bưng chứ không uống, ma cà rồng uống đồ uống của loài
người sẽ không có hương vị và phản ứng gì, nhưng vì thế nên cũng không cần
thiết phải uống.
“Thì sao?” Lâm Túc hỏi.
Dịch Triết Lai hơi chống tay lên bàn
nói: “Ngươi bảo ta điều tra chuyện tạo ra ma cà rồng mà không sợ có liên quan
đến hắn ta à?”
“Điều này ngươi có thể yên tâm, hắn
cũng khinh thường làm những chuyện như thế giống như ngươi vậy.” Nụ cười trên
môi Lâm Túc phai nhạt đi một chút: “Ta có thể đảm bảo hắn sẽ không ra tay với
ngươi, nhưng ngươi cũng phải ngưng chiến từ đây.”
Nếu là những người khác nói ra lời như
thế, chắc chắn Dịch Triết Lai sẽ không chút do dự xé nát người đó, không ai có
thể tùy tiện ra lệnh cho Thuỷ tổ của Huyết tộc cả.
Nhưng loài người Lâm Túc này thì khác,
hắn là một loài người hiếm thấy khiến hắn ta cảm thấy tán thưởng: “Chỉ cần hắn
ta không gây chuyện với ta, ta cũng sẽ không gây chuyện với hắn ta.”
Vấn đề có thích hay không đã không cần
đáp án rõ ràng nữa rồi, bảo vệ cẩn thận như thế rõ ràng là có để ý.
Hai người họ trò chuyện với nhau, rõ
ràng không có ý định quan tâm đến những danh môn quý nữ kia, mấy tiểu thư còn
tỏ vẻ dè dặt, còn mấy phu nhân góa chồng thì đi tới không chút do dự, trên
người là mùi nước hoa nồng đậm: “Tiên sinh, có thể cùng khiêu vũ không?”
Đây là ám chỉ đang để ý tới người nào
đó, lúc nhìn về phía cô ta, Lâm Túc vẫn nở nụ cười khéo léo, nhưng thái độ thì
vô cùng lạnh lùng: “Thưa quý bà, rất xin lỗi.”
Lời từ chối như thế đã rõ ràng lắm rồi,
nhưng phu nhân kia lại có vẻ không cam lòng: “Chỉ khiêu vũ một điệu thôi.”
“Xin lỗi, phu nhâ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.