Tiêu Cảnh Vân lúc này rất “hiền từ”, lúc nhìn đệ đệ cũng
không còn thấy phiền lòng như trước nữa.
“Thái tử tự có dụng ý Thái tử, chẳng lẽ ngươi còn có thể
đọc được suy nghĩ của Thái tử sao? Nhưng hôm nay ngươi biểu hiện tốt, vi huynh
cũng hết sức tự hào. Ta không chê những lời thừa thãi vô nghĩa này của ngươi.”
Trên mặt Tiêu Cảnh Vân toát lên sự vui vẻ, hai người sóng vai đi vào phủ.
Tiêu Tồn Ngọc cong môi, đột ngột chuyển sang chủ đề không
hề liên quan: “Cho nên đại ca sẽ tìm người giúp hảo bằng hữu của ta mở cửa hàng
đúng không?”
“...” Tiêu Cảnh Vân suýt vấp ngã.
Vẫn chưa quên chuyện này nữa sao?
Xem ra mấy vị quý nhân hôm nay đều không thể khiến đệ đệ
ngu xuẩn này của hắn ta sinh ra chút e dè, sợ hãi nào!
Có can đảm như thế mà không đi làm quan thì thật đáng
tiếc.
“Ngươi viết thân phận của người đó và địa chỉ ra, ngày
mai ta sẽ phái chưởng quỹ trong nhà đi làm việc này.” Tiêu Cảnh Vân là người
nói được làm được.
Tiêu Tồn Ngọc yên tâm, lại nói tiếp: “Lúc nãy đại ca xem
thường ta sao? Chuyện t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.