Mọi người nhìn Hàng Canh Viễn, có chút
khó hiểu.
"Canh Viễn, hắn ta và Tiêu Thất
quan hệ thân thiết, ngươi không muốn nhân cơ hội này hạ uy tín của Tiêu Thất
sao? Hay ngươi sợ Tiêu Thất?" Có người mỉa mai.
"Đương nhiên không phải! Tiêu Thất
là phế vật, biết rõ Trang Cửu Lang bị đánh cũng không dám tới cứu giúp, sao ta
có thể sợ hắn! Ta chỉ là cảm thấy Trang Cửu cũng không quá hồ đồ, còn cứu được
mà thôi, nếu mọi người nuốt không trôi cơn tức này, tại sao không để cho hắn ta
chạy việc vặt để chuộc tội?" Hàng Canh Viễn nói.
Trong mắt hắn ta, chạy việc vặt tốt hơn
nhiều so với việc bị người ta nhắm làm mục tiêu.
Nhiều người như vậy, dù cho mỗi người
một cước, bị thương cũng sẽ không nhẹ.
"Trang Cửu Lang, ngươi thấy
sao?" So với động thủ, mọi người quả thật cũng hy vọng có thêm tiểu đệ
chạy vặt.
Ở thư viện này rất nhiều chỗ không
tiện, nhưng mỗi người đều là thiên chi kiêu tử, ai cũng không muốn cúi đầu, nếu
Trang Cửu Lang này có thể nén giận, ngược lại càng làm cho bọn họ cao hứng.
"Muốn động thủ thì nhanh
lên." Trang Cửu Lang sắc mặt cứng rắn.
"Ngươi điên rồi?" Hàng Canh
Viễn vội vàng kéo hắn ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.