"Trước khi chết hắn nói gì?" Chu Cảnh Mậu vội
vàng hỏi.
Tiêu Tồn Ngọc đã sớm thả âm hồn Khổng Lê ra, Khổng Lê
nghe thấy những chuyện này thì vô cùng sốc!
"Hắn nói..."
"Ta... một thân nước bẩn khó rửa, đã không còn đường
nào để đi, nay nguyện lấy cái chết chứng minh trong sạch. Cả đời Hứa Tân ta, không
thẹn với trời đất, không thẹn với ân sư, không thẹn với bất kỳ kẻ nào! Mà hai
người các ngươi, tự cho là trọng tình, thật ra thẹn với huynh đệ, thẹn với
lương tâm! Cuối cùng phải chịu báo ứng... chịu tội cả đời, nếm trải đau đớn của
ta, cảm nhận nỗi khổ trong lòng ta..."
"Hắn, uống thuốc độc tự sát."
"Bọn ta không ngờ hắn sẽ chết trước mặt hai người
bọn ta, trong lòng vô cùng chấn động... Sau khi báo việc này cho các phu tử
biết, tộc Hứa gia được thư viện thông báo đến nhận thi thể, nhưng cha mẹ Hứa Tân
đều đã chết, người trong tộc không muốn cho hắn vào nghĩa trang gia tộc. Cuối
cùng thê nhi hắn quyết định… chôn cất hắn tại nơi hắn tự vẫn..."
"Sau khi Hứa Tân qua đời, hai người bọn ta đều mất
ăn mất ngủ. Sau đó bọn ta tìm được một bài văn trong số di vật của Khổng hiền
đệ. Bài văn đã được chỉnh sửa một chút ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.