Tiêu Tồn Ngọc rất ngoan ngoãn phối hợp và được
bảo vệ chu đáo.
Tiền Gia Lộc nhìn đến ngây người.
Nhìn qua nhà họ Tiêu rồi lại nhìn qua cữu cữu của
hắn ta một cái…
Cơ thể mẹ hắn ta không tốt, từ khi hắn ta còn nhỏ,
mẫu thân đã ốm đau liên miên, a di quản lý hết mọi việc bếp núc trong
nhà, hắn ta thân là con ruột, quanh năm cũng không được thấy mẫu thân
mấy lần, có thấy cũng không dám nói chuyện làm phiền mẫu thân quá
nhiều, càng chưa được cha mẹ quan tâm tỉ mỉ như vậy.
Một năm trước, hắn ta thua một vạn lượng bạc, bị
chủ nợ tìm tới cửa, suýt chút nữa làm mẫu thân tức chết.
Mẫu thân chống đỡ cơ thể bệnh tật, mang theo hắn
ta trở về nhà ngoại, từ đó toàn bộ cuộc sống của hắn ta đều được
cữu cữu quan tâm chú ý.
Cữu cữu đối xử với hắn ta rất tốt, nhưng mà…
Ngược lại.
Không có nha hoàn, không có hương an thần, ngay cả
xe ngựa trông cũng đơn giản hơn nhiều…
Hắn ta vươn đầu nhìn xe ngựa mới của Tiêu Thất,
bên trong có gối và đệm mềm, còn có nha hoàn hầu hạ, xoa chân bóp
vai không thành vấn đề, trên chiếc bàn nhỏ còn chuẩn bị không ít
điểm tâm…
Người so sánh với người làm người ta tức chết!
Tiền Gia Lộc nhìn về phía cữu c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.