Nhìn dáng vẻ đáng yêu khi lo lắng của Sở Thần An vì muốn
che đậy, đôi môi mỏng của Bùi Diễn cong lên, con ngươi lãnh đạm hiện lên một nụ
cười.
Sở Thần An khẽ cắn cánh môi hồng hào, cậu không rõ vì sao
Bùi Diễn lại cười.
Cậu căng thẳng và hỏi: "Anh cười cái gì?"
"Không có gì."
Ánh mắt Bùi Diễn đặt trên hàng mi cong vút của Sở Thần
An. Bóng dáng cao lớn của hắn giống như một tầng xâm nhập bao phủ quanh người
Sở Thần An làm cho Sở Thần An cảm nhận được sự áp bách vô tận.
Cậu cuống quýt xoay người, nhìn về phía tủ gỗ lim.
Đôi mắt sáng ngời trong suốt của Sở Thần An khẽ run rẩy,
yếu ớt mà lấp lánh. Đáng thương đến mức khiến người ta muốn ức hiếp.
Cậu vươn tay lần nữa thử kéo cửa tủ, mấy quyển sách trong
tủ cũng theo động tác của cậu đụng vào cửa tủ, "rầm" vài tiếng khiến
Sở Thần An sợ hãi vội vàng rụt tay lại.
"Cậu muốn mở cái tủ này ra?" Bùi Diễn hỏi.
Hắn cúi đầu liếc mắt nhìn quyển sách Sở Thần An đang cầm.
Sở Thần An ngửa đầu, đang rối rắm không biết phải làm thế
nào mới có thể mở được tủ ra mà không để mình bị đập choáng váng.
Đang lúc cậu đang suy nghĩ, vừa nghe tiếng thì gật đầu
theo bản năng.
Bùi Diễn đặt quyển sách trong tay lên tay kia của Sở Thần
An, thản nhiên nói: "Lui ra sau."
Sở Thần An nhìn Bùi Diễn thì thấy tay hắn kéo khóa một
nửa cửa rồi vội vàng lui ra phía sau một thước.
Bùi Diễn quay đầu lại nhìn Sở Thần An, sau khi xác nhận
cậu đã đứng xa thì trực tiếp kéo một nửa c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.