“Dỗ ta?”

Thẩm Mính Ân bị câu hỏi ngoài ý muốn của nàng làm cho bất ngờ bật cười.

Năm ngón tay xương rõ ràng khéo léo quay chiếc quạt một cách nhẹ nhàng, uyển chuyển khiến người ta hoàn toàn không thể nghĩ tới trên tay hắn đang cầm quạt trục bằng vàng nặng trĩu.

Ánh mắt của hắn quá nóng bỏng khiến nàng đang khóc đột nhiên im bặt, sau đó lại bày ra vẻ mặt đứng đắn liệt kê chứng cứ: “Lúc trước không phải ngươi nói tâm trạng không tốt sao, ta liền nghĩ tới phải đi dỗ ngươi. Nói không chừng tâm trạng ngươi tốt lên sẽ không hung dữ với ta như vậy nữa.”

Khi nàng nói những lời này, đôi mắt hạnh không còn mang theo ý cười như trước đây, lần này lại có vẻ rất nề nếp giống như học sinh vô tội cố gắng giải thích trước mặt tiên sinh.

Dải lụa thướt tha quanh eo uyển chuyển đung đưa trong gió, những sợi tóc trước trán bên tai linh động như đang lôi kéo trái tim nam nhân đối diện rung động.

Thẩm Mính Ân đau đầu xoa mi tâm: “Ý của ta không phải muốn ngươi đến dỗ ta.”

Khước Liên Y “à” lên một tiếng, dừng một lát mới hỏi: “Vậy ngươi có ý gì?”

 “Ý của ta rất đơn giản chính là ý trên mặt chữ, quận chúa suy nghĩ nhiều rồi.”

Thẩm Mính Ân thở dài, không bình bình tĩnh xòe hai tay ra, cuối cùng nói một câu vô cùng nhẹ nhà, như phát ra từ tận đáy lòng: “Tuổi còn nhỏ, sao lại thích đoán mò như vậy?’

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play