“Trên thế giới này chẳng có ai không
ích kỷ, chỉ biết bản thân mình là bản năng của con người, không cần vì vậy mà
cảm thấy hổ thẹn.” Trong bóng tối, dường như giọng Đường Vân Phàm mang theo một
loại sức mạnh nào đó, đủ để vỗ về lòng người.
Rõ ràng không nhìn rõ được vẻ mặt
của đối phương, trong tối tăm lại như có một sợi dây kéo họ, giúp họ có thể
liên kết với nhau, cảm nhận được sự đấu tranh nội tâm của nhau.
“Hiện tại chưa phải lúc, tôi cho cậu
đường lui cho sau này. Nếu lên đại học cậu còn kiên trì, tôi sẽ không coi cậu
là em trai nữa.” Đường Vân Phàm nói rất nghiêm túc.
Anh không muốn ép Đường Thời Tô nữa,
cho cậu thời gian hơn hai năm, lúc thiếu niên đầu óc đang ngơ ngẩn mê luyến
trong vài tháng sẽ giảm sút, sau khi tỉnh táo thì đừng nói mấy tháng, chỉ vài
ngày thôi cũng sẽ thấy phiền, tuy anh biết Đường Thời Tô khác với bạn cùng lứa,
nhưng chuyện tương lai ai có thể nắm chắc?
Dù sao đi nữa anh cũng không có dự
định yêu đương thời cấp ba, ước hẹn với Đường Thời Tô cũng sẽ không hề gì, nếu
được Đường Thời Tô không còn thích anh nữa là tốt nhất, nếu vẫn còn thích...
Đường Vân Phàm thở dài trong lòng,
không phải anh không tin Đường Thời Tô, vì trong số người anh quen thật sự
không ai bướng bỉnh đến nước này, thời cấp ba rất nhiều đôi yêu nhau nhưng hễ
tốt nghiệp vẫn là nói chia tay là chia, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.