Lời tựa:

Nhìn bóng lưng xa dần của cô ấy, bên tai tôi bỗng vang lên những kí ức triền miên tôi đã quên từ lâu. Tôi đã từng phạm phải một sai lầm khiến chúng tôi như xa như gần, như những rung động bay đầy bầu trời vô biên, như ngọn đèn trong đêm mưa vô định. Nơi đâu mới là bến đỗ của tâm hồn, những vệt sao băng đẹp đẽ lướt qua trên bầu trời đêm nháy mắt đã biến mất. Đó có lẽ là một lời nói dối đẹp đẽ hoặc là một lời cầu nguyện tốt đẹp, mở ra những suy nghĩ bấy lâu nay luôn đóng kín, làm cho cảm giác dịu dàng lan đi. Tất cả đều như bong bóng hư ảo và thời gian sẽ chứng minh tất cả những điều đó.

-Tô Nhan Chi-

"Tiểu Bạch, chuyện này con cứ nói trước với Chi Chi được không? Dì sợ con bé sẽ lo lắng." Mẹ Tô nhìn Cận Du Bạch rồi nhẹ nhàng nói.

"Dì à, đây không phải là chuyện nhỏ. Con cảm thấy dì không nên giấu Chi Chi." Cận Du Bạch nói.

Mẹ Tô gật đầu: "Dì biết, dì sẽ tìm một lúc nào đó để nói với Chi Chi."

"Vâng."

Mẹ Tô cứ không vui mãi, Cận Du Bạch không ngừng tìm chủ đề nói chuyện.

Anh cũng hiểu đạo lí là phải trấn an mẹ vợ trước.

Tô Nhan Chi ở nhà chờ Lục Tinh Dữu rồi cùng Lục Tinh Dữu đến công ty, ít nhiều cũng có thêm chút cảm giác an toàn hơn.

'Ding dong'

Chuông cửa vang lên, Tô Nhan Chi lập tức đi về phía cửa, cô thật sự rất muốn gặp Lục Tinh Dữu.

Lục Tinh Dữu đang đứng ngay ngắn ở cửa.

Tô Nhan Chi mở cửa ra: "Là Tinh Dữu sao ?"

"Chi Chi."

Cả hai người không hẹn mà cùng mỉm cười.

"Chi Chi, cậu còn xinh đẹp và dịu dàng hơn trong tưởng tượng của mình nữa."

"Tinh Dữu, cậu còn hào phóng hơn tưởng tượng của mình đấy."

Lục Tinh Dữu cười hì hì: "Được rồi, chúng ta dừng tâng bốc nhau một cách công nghiệp thôi, thu xếp ổn rồi chứ? Chúng ta xuất phát thôi."

"Ổn rồi, mình đi lấy túi." Tô Nhan Chi nhanh chóng đi lấy túi sau đó cùng Lục Tinh Dữu bước ra khỏi cửa.

"Chi Chi, có lẽ là sau này luôn luôn phải ăn cẩu lương rồi" Lục Tinh Dữu cố ý nói.

"Không phải chứ, hai người các cậu kiềm chế một chút đi, coi như là nghĩ đến người còn là cẩu độc thân như mình." Tô Nhan Chi cười nói.

"Không cần." Lục Tinh Dữu lắc đầu nói: "Cậu phải nhanh chóng theo đuổi anh chàng kia của cậu đi, phải tạm biệt thân phận cẩu độc thân chứ."

Tô Nhan Chi thở dài: "Có một chút khó khăn."

"Làm sao có thể là một việc khó chứ? Khó cho Chi Chi của chúng ta sao?" Lục Tinh Dữu hiếu kỳ hỏi.

"Anh ấy đã có người mình thích rồi." Tô Nhan Chi bất lực nói.

Lục Tinh Dữu sờ cằm rồi thở dài: "Vậy thì đúng là khó khăn rồi."

"Tại sao gặp bạn thân mà lại thở dài thế kia?" Giang Thần Dã khoanh tay trước ngực, dựa người vào xe, nhìn thấy Lục Tinh Dữu đến thì lập tứ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play