"Vậy thì, Vương gia." Bộ Thanh Vân nhìn Tiêu
Dạng chăm chú, bảo: "Ngài có thành thích tiên đế không?"
Đây chính là căn nguyên của vấn đề lần này.
Chuyện này cũng quyết định tính chất của phong ba hiện
tại. Là vu cáo, hay là thật sự.
"Chính hắn tự bạc mệnh, có can hệ gì tới ta?"
Tiêu Dạng nói đầy châm chọc.
Một câu là đủ chứng minh, quan hệ giữa hắn với tiên đế,
rất kém.
Nhưng chuyện băng hà, thật sự là không liên can đến hắn.
Bộ Thanh Vân thở phào nhẹ nhõm một hơi, cười nói:
"Vậy Vương gia, lần này có bao nhiêu người tin tưởng ngài, lại có bao
nhiêu người không tin ngài?"
Đang trong tình thế chưa rõ ràng nhất, Sở Từ Hạc lại quỳ
rạp xuống đất: "Vương gia, có gã sai vặt hồi bẩm, Sở Từ Vân đào tẩu
rồi!"
Cái gọi là đào tẩu, cũng chính là bị thế trận bên ngoài
dọa cho sợ, không dám quay lại nữa.
Nhìn lướt qua một phen với Tiêu Dạng, Bộ Thanh Vân bỗng
nở một nụ cười.
Chỉ là việc nhỏ thôi, ta ở với ngươi này.
Sự lo lắng về quỷ kế của bè phái triều đình vừa nổi lên
trong lòng đã phút hóa trở thành hư không, khóe môi của Tiêu Dạng nhếch lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.