Trong
lúc Chu Thanh Thành sắp xếp hành lý, Lê Tức vẫn đang trêu chọc Trang Ngạn Du.
Cậu
ta cảm thấy em trai này rất đáng yêu.
Cậu
bé 10 tuổi, ngũ quan trên khuôn mặt đã bớt non nớt, trông đã tuấn tú hơn.
Gương
mặt đẹp như mỹ nam trong anime khiến người ta chỉ muốn ngắm nhìn thêm vài lần.
Nhất
là khi biết đối phương chỉ mới 10 tuổi, nhỏ hơn 2 tuổi so với học sinh trung
học bình thường, Lê Tức càng cảm thấy đối phương đáng yêu tợn.
Cậu
ta cười tủm tỉm hỏi: "Sao không làm cô vợ nhỏ của Ôn Trầm Tập mà lại làm
con trai của cậu ấy?"
Trang
Ngạn Du nói một cách tự nhiên: "Em không biết làm cô vợ nhỏ."
Lê
Tức cười hỏi: "Không biết làm cô vợ nhỏ, chẳng lẽ biết làm con trai
sao?"
Trang
Ngạn Du nhìn Lê Tức bằng ánh mắt khó hiểu: "Anh không biết làm con trai
người khác sao?"
Lê
Tức: "Hả?"
Trang
Ngạn Du: "Anh không có ba mẹ sao?"
Lê
Tức: "..."
Cũng
đúng.
Không
phải bây giờ anh ta đang làm con trai của người ta à?
Trang
Ngạn Du rất tự tin nói: "Em có kinh nghiệm làm con trai."
Bây
giờ cậu chính là con trai của Trang Túc!
Cậu
không có kinh nghiệm làm con dâu, cũng không phải con gái thì làm vợ kiểu gì?
Hơn
nữa, phải kết hôn mới được chứ?
Hai
người phải có tình cảm với nhau mới kết hôn được, tình cảm của cậu và anh em
cũng rất tốt, nhưng giữa bọn họ là tình bạn, là tình anh em, không phải tình
yêu.
Cũng
không có chuyện con trai và con trai kết hôn với nhau.
Lê
Tức: "..."
Mọi
người đều là con trai, ai mà không có kinh nghiệm làm con trai!
Cậu
ta bị nói đến á khẩu, mặc dù thằng nhóc này nói rất có đạo lý, nhưng nghe sao
cứ làm cho người ta cảm thấy là lạ như vậy!
Chu
Thanh Thành ở một bên bổ sung: "Nếu kết hôn thì chắc chắn không thích hợp,
em vừa nói rồi, Tiểu Du và anh ấy không cùng một thời đại."
Lê
Tức là bạn cùng trang lứa với Ôn Trầm Tập, nghe xong lời này thì có chút buồn
bực: "Sao lại không cùng một thời đại?"
Chu
Thanh Thành: "Chúng em là thế hệ 10X."
Lê
Tức lại im lặng.
Chỉ
có Ôn Trầm Tập giống như không nghe bọn họ nói, chỉ tập trung đút bánh bao cho
Trang Ngạn Du ăn. Lúc cậu ngậm bánh bao vào miệng mà không nhai, mà tiếp tục há
mồm muốn miếng khác, anh mới lên tiếng nhắc nhở một câu: "Ăn từng miếng
thôi, không sẽ nghẹn mất."
Lúc
này Trang Ngạn Du mới bắt đầu nhai: "À."
Lê
Tức hỏi Ôn Trầm Tập: "Không đúng, sao ông không phản bác lại?"
Ôn
Trầm Tập tỏ vẻ không sao: "Tiểu Du vốn còn nhỏ tuổi."
Lê
Tức nói: "Nhưng tụi nó nói chúng ta già, chúng ta cũng chỉ mới 17
tuổi."
Ôn
Trầm Tập nghiêm túc nói: "So với đám Tiểu Du thì quả thật hơi lớn một
chút."
Đó
là lý do tại sao anh phải thực hiện nghĩa vụ của một người anh trai.
Tối
hôm qua, chú Trang còn gọi điện thoại bảo anh ở trường phải chăm sóc em trai
Tiểu Du thật tốt.
Cho
dù làm con trai hay là làm em trai, anh đều phải chăm sóc tốt cho Tiểu Du.
Lê
Tức không còn lời nào để nói.
Ôn
Trầm Tập lại không cho Lê Tức giúp Chu Thanh Thành sắp xếp lại hành lý, bản
thân anh thì hay rồi, sau khi trải giường cho Trang Ngạn Du xong bèn ngồi đó
cho ngườ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.