Vương Huyên Huyên đi vào nơi làm việc của đoàn văn
công, không có nhìn thấy Tô Hiểu Mạn, nhưng lại gặp được Vương Duyệt mới vừa
thay một bộ quần áo khác đi ra.
Hôm nay mẹ cô ta dặn dò cô ta, bảo cô ta đến nhà họ
Vương chúc tết.
Lúc Vương Duyệt nhìn thấy Vương Huyên Huyên đến, ngay
lập tức liền nhận ra, Vương Duyệt có chút thụ sủng nhược kinh, cho rằng Vương
Huyên Huyên tới để nói chuyện với mình, vì thế đi lên chào hỏi: “Huyên Huyên.”
“Chị Vương Duyệt.” Vương Huyên Huyên vô cùng lễ phép
chào một tiếng, cô chưa từng gặp người bà con xa này bao giờ, thấy cô ta, khó
khăn lắm mới nhớ lại được cái tên, giống như có một chị gái nào đó họ Vương
cũng làm ở đoàn văn công.
Vừa khéo, Vương Huyên Huyên đang rất vui vẻ, lập tức hỏi
thăm cô ta; “Chị biết chị Hiểu Mạn ở đâu không?”
Vương Duyệt sửng sốt: “Hiểu Mạn? Tô Hiểu Mạn?”
Tại sao Vương Huyên Huyên lại hỏi thăm Tô Hiểu Mạn? Chẳng
lẽ giữa hai bọn họ thật sự có quen biết?
"Bà nội em bảo em và chị Hiểu Mạn về nhà ăn cơm,
hôm nay là sinh nhật ông nội em, bảo chị ấy đừng có đi về nhà mà trực tiếp tới
nhà ông nội em.”
Vương Duyệt đang tính nói chuyện, lời tới miệng liền cứng
lại, Vương Huyên Huyên thế mà lại tới tìm Tô Hiểu Mạn? Lại còn gọi cô tới nhà
ông nội Vương ăn cơm?
"Tô Hiểu Mạn cô ấy là?”
Vương Huyên Huyên trực tiếp trả lời: "Chị ấy là
người nhà ông nội Khương ở bên cạnh, có quan hệ rất tốt với nhà em, ông bà nội
chị ấy hôm nay cũng tới nhà ông nội.”
Nhà họ Khương? Ông bà nội của cô ta?
Vương Duyệt nghẹn họng, chẳng phải Tô Hiểu Mạn họ Tô
hay sao? Cô và nhà họ Khương có quan hệ gì?
Vương Duyệt miễn cưỡng lắm mới duy trì được ý cười
trên mặt, cố ý hỏi: "Tô Hiểu Mạn là bà con họ hàng xa nhà họ Khương sao?
"Không phải." Vương Huyên Huyên một mực phủ
nhận, đúng lúc này Vương Huyên Huyên cũng gặp được Tô Hiểu Mạn, cười vẫy vẫy
tay với cô: "Chị Hiểu Mạn!”
Tô Hiểu Mạn cùng với Đàm San San đi tới.
“Hôm nay là mừng thọ ông em, ông bà nội Khương đều qua
hết rồi, chị Hiểu Mạn, em thuận đường tới gọi chị về cùng em.”
Tô Hiểu Mạn gật gật đầu.
Mà sau khi Vương Duyệt nghe được rằng Tô Hiểu Mạn
không phải là họ hàng thân thích gì của nhà họ Khương, lập tức thở phào nhẹ
nhõm, có lẽ là con cái của bạn bè gì đó, sau khi thi đậu được vào đoàn văn
công, sống nhờ ở nhà họ Khương, trách không được lại quen biết với hai chị em
nhà họ Vương.
V� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.