《Một cây hải đường ép hoa lê - Calantha》
Khi họ về đến nhà, ba Kiều đã tan làm về, Tạ Thanh Yến nói chuyện với
ba mẹ Kiều Noãn một lúc, lại trêu chọc Tiểu Lục một lát rồi ăn cơm. Trong bữa
cơm, mẹ Kiều hỏi Kiều Noãn rằng cô dự định tổ chức sinh nhật vào ngày 3 tháng
10 như thế nào.
Kiều Noãn suy nghĩ một chút: "Muốn tụ tập với các bạn cấp
ba."
"Vậy mẹ và ba con ngày đó sẽ kệ con nhỉ?”
"Lớn tuổi như vậy rồi còn quan tâm làm gì? Ba mẹ cũng đi ra ngoài
chơi đi.”
“Ba và mẹ con muốn đi đến thành phố bên cạnh, buổi chiều đi, mùng 4 mới
về.” Ba Kiều nói: "Kiều Noãn, con ở nhà một mình, đừng để ba mẹ lo lắng.”
"Ba yên tâm đi, không phải còn có dì Trương sao?"
"Dì Trương và Hà Quyết của con cũng sẽ về nhà."
Kiều Noãn giật mình, nhưng nghe thấy Tạ Thanh Yến nói: "Không sao
đâu chú, con sẽ bầu bạn với Kiều Noãn."
Ba Kiều gật đầu: “Thanh Yến, con làm việc cẩn thận, nhờ con trông chừng
Kiều Noãn nhiều hơn.”
Kiều Noãn cười liếc nhìn Tạ Thanh Yến một chút, lè lưỡi.
Cơm nước xong xuôi, mẹ Kiều vừa thu dọn đồ đạc vừa dặn dò Kiều Noãn phải
chú ý an toàn, cuối cùng đưa cho cô tiền tổ chức tiệc sinh nhật và quà sinh nhật
mà bà đã chuẩn bị từ trước. Ba mẹ Kiều Noãn rời đi không lâu, Hà Quyết và mẹ cậu
cũng đến tạm biệt. Trong nhất thời trong nhà chỉ còn lại Kiều Noãn, Tạ Thanh Yến
và Tiểu Lục tinh thần đã hồi phục rất nhiều. Căn nhà đột nhiên trở nên trống trải,
Kiều Noãn ngược lại cảm thấy có chút không quen. Tạ Thanh Yến nhìn vẻ mặt cô
đơn của Kiều Noãn, nhìn ánh mắt vô tội của Tiểu Lục, nói: "Được rồi, trước
tiên tớ sẽ gọi cho mẹ tớ, Kiều Noãn, cậu tìm số liên lạc của bạn học cấp ba cậu
định mời đi."
Những bạn học có thể liên lạc đều đã được liên lạc, nhưng cuối cùng chỉ
có sáu bảy người có thể đến. Vừa lên đại học mọi người đã đường ai nấy đi, khó
mà gom toàn bộ lại cùng một chỗ.
Trong mấy ngày ba mẹ vắng nhà, Kiều Noãn đã đưa Tiểu Lục đến ở nhà Tạ
Thanh Yến. Mẹ Tạ rất thích Tiểu Lục, tự nguyện nhận nuôi. Đương nhiên, Kiều
Noãn cầu còn không được, so với tùy tiện giao cho người khác, nuôi ở trong nhà
Thanh Yến thật sự là lựa chọn không thể nào tốt hơn.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày sinh nhật Kiều Noãn, Kiều Noãn và Tạ Thanh Yến
đến phòng khách sạn đã đặt trước lúc 4 giờ chiều, mọi người lần lượt đến đủ vào
khoảng 6 giờ chiều. Sau khi nhận được bảng điểm, rất ít khi liên lạc với nhau,
tuy rằng lần này không phải là gặp lại sau nhiều năm, nhưng rất nhiều người có
sự thay đổi rất lớn. Trong đó, lớp trưởng là thay đổi nhiều nhất, anh ta đổi lại
một một cái đầu trọc làm cho người ta đã nhìn là không thể nào quên được.
Trong bữa tiệc, mọi người vừa ăn vừa trao đổi những tin đồn thú vị và
chuyện xưa, bầu không khí rất sôi nổi. Không lâu sau khi ăn cơm xong, Kiều Noãn
bưng chiếc bánh kem lớn lên, nhưng khi mở ra lại phát hiện không có con dao nhựa
nào.
“Các cậu ngồi đây một lát đi, tớ đi tìm nhân viên phục vụ.” Kiều Noãn sắp
xếp một tiếng rồi bước ra khỏi phòng.
Trong lúc mười một giờ, kinh doanh khách sạn rất bận rộn, hầu như tất cả
những người phục vụ trong hành lang đều loay hoay chân không chạm được đất. Kiều
Noãn nắm lấy một người phục vụ có vẻ ít bận rộn hơn một chút, nói yêu cầu của
mình, sau đó nhân tiện đi vào phòng toilet. Khi đi ra, lúc rẽ ngoặt suýt đụng
phải người ta, Kiều Noãn vội lùi lại một bước, mới không đụng trúng người ta, vội
ngẩng đầu lên nói xin lỗi, lại cùng lúc bị người kia làm cho sững sờ.
"Đàn, đàn ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).