Trận sốt nhẹ này của Quý Úc Trình tới
nhanh mà đi cũng vội. anh vốn đang định giả vờ thêm hai ngày để lừa gạt
sự thương hại của Ninh Tuy, nhưng hôm sau trán đã hoàn toàn hết nóng
rồi.
Thừa dịp Ninh Tuy chưa dậy, Quý Úc
Trình đã lấy nhiệt kế đo mấy lần, lần nào nhiệt độ cơ thể cũng bình
thường, làm anh thấy tiếc nuối vô cùng.
Lúc ông chủ vừa ngáp vừa ra khỏi
phòng thì nhìn thấy cậu cả Quý xắn tay áo, đeo tạp dề, tâm trạng rất tốt
đứng dưới bếp chiên trứng.
Suýt chút nữa ông chủ đã cho rằng
mình chưa tỉnh ngủ, ngạc nhiên không nói nên lời, bảo: “Anh thức sớm
vậy?”
Chiếc tạp dề mà Quý Úc Trình đang
mặc còn là của anh ta. Anh ta mặc rất vừa vặn, đến lượt Quý Úc Trình
thì lại hơi giật gấu vá vai, khác hẳn với phong cách tối tăm lạnh lùng
thường ngày của cậu cả Quý.
Cảm giác này không khác gì trong trời
tuyết phát hiện một cái cây mọc ra từ khe đá, làm người ta cảm thấy cực
kỳ lạ lùng và ngang ngược.
Ông chủ lớn lên trong sơn trang này,
tuy chưa gặp được Quý Úc Trình mấy lần, nhưng cũng tự nhận là có hiểu
biết về cậu cả Quý.
Trước kia anh ta hoàn toàn không ngờ
được khi cậu cả Quý yêu vào sẽ biến thành thế này.
Quý Úc Trình nghe tiếng bước chân nhưng
cũng chẳng ngẩng đầu lên, chỉ gõ gõ máy hút khói, nói: “Hơi thấp, lần sau
chúng tôi đến thì đổi cái khác đi.”
“Cả bàn bếp nữa.” Quý Úc Trình cầm
nồi sạn cảm giác vô cùng không thuận tay, nhíu mày nói: “Cũng quá thấp.”
Nhà bếp và bàn bếp với quầy bar
này cũng không phải để cho cậu cả Quý anh dùng, anh cao lớn như vậy,
đương nhiên sẽ cảm giác mặt bàn quá lùn.
Nếu đổi theo chiều cao của anh,
chẳng lẽ sau này tôi nấu cơm phải bắc ghế lên nâu?
Còn nữa, nghe lời này thì có vẻ cậu
cả Quý và cậu Ninh sẽ thường xuyên tới đây à?
Một công việc nhàn rỗi đột nhiên trở
nên lu bù, ông chủ không ngừng kêu khổ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn
phải giả bộ vui mừng, vội vàng đi qua: “Cậu cả Quý, để tôi làm cho.”
“Người chưa kết hôn như anh thì biết
cái gì?” Quý Úc Trình không cho anh ta tới gần: “Đây là bữa sáng tình yêu.”
Ông chủ mừng rỡ vì đỡ phải làm một
bữa sáng, đứng bên cạnh nhìn miếng trứng chiên kia, che lương tâm lại rồi nói:
“Thì ra là bữa sáng tình yêu, ôi chao, cậu cả học ở đâu thế này! Chiên
đẹp hơn tôi nhiều phết đấy, quan trọng nhất là chiên bằng tình yêu,
nhất định cậu Ninh sẽ thích!”
Quý Úc Trình giả vờ như thuận
miệng hỏi: “Chắc hẳn bình thường có không ít đôi tình nhân đến đây du
lịch nhỉ, thế mấy cánh đàn ông kia thường làm thế nào?”
Ông chủ thổi phồng: “Những người đó
cũng có làm bữa sáng tình yêu, nhưng chiên trứng không đẹp như anh đâu. Bọn họ
chỉ làm qua loa có lệ thì mấy cô vợ đã cảm động bù lu bù loa lên rồi,
anh làm tuyệt vời như vậy, cậu Ninh thức dậy chắc chắn sẽ rất bất
ngờ.”
“Thế à?” Quý Úc Trình nhìn anh ta,
khá là đắc ý, nhưng ngoài mặt vẫn làm như không có gì.
Ninh Tuy có bất ngờ không thì không
biết, nhưng hoảng hốt thì có.
Còn chưa thức dậy cậu đã ngửi được
mùi tiêu, suýt chút nữa cho rằng có hỏa hoạn.
Quý Úc Trình bưng mâm đồ ăn sáng vào,
đặt cạnh đầu giường.
Ninh Tuy đang ngủ mơ mơ màng màng, trở
mình, quay mặt sang phía Quý Úc Trình.
Quý Úc Trình ngồi gác cằm bên mép
giường, nhìn Ninh Tuy nằm trên gối buồn ngủ đến nỗi không mở mắt ra được
mà trong lòng ngứa ngáy.
Đây là cảnh tượng anh hằng mơ ước
bấy lâu, giờ đã trở thành sự thật rồi.
Anh không nhịn được gảy gảy tóc trên
trán người kia: “Chào buổi sáng, Tuy Tuy, ăn xong rồi hẵng ngủ tiếp.”
Ninh Tuy mơ màng, ngẩn người nhìn
khuôn mặt tuấn tú bên cạnh giường, dần tỉnh táo được hơn một chút:
“Chào buổi sáng.”
Ninh Tuy ngồi dậy, phát hiện có trứng
chiên, sữa bò và mỳ ý, tuy trứng ốp la không được đẹp cho lắm, nhưng cậu
vẫn vừa ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.