Ba ngày hai đêm
vẫn quá ngắn, không đủ khiến mọi người thỏa mãn, thế nhưng một số biến cố trên
đường đi làm người ta không còn cảm thấy nó ngắn ngủi nữa.
Nhà ga Tần
Quan, Hà Du và Lục Nam Giai xếp hàng chờ kiểm tra vé.
“Xong rồi, đừng
nói là Hà Hoan không đuổi kịp chứ…” Hà Du sốt ruột nhìn xung quanh.
Trên điện thoại
là tin nhắn của Hà Hoan: “Chị! Em bị kẹt xe!”
“Không việc gì,
tôi đã xem qua rồi. Nếu như em muốn đổi vé, vẫn có vé để về.” Lục Nam Giai an
ủi cô.
Thế nhưng ngay
lúc này Hà Du không để ý đến, thật ra cô rất lo lắng nếu không về Liên Thành
với em gái thì bố mẹ sẽ phát hiện dấu vết.
Chọn một chuyến
tàu cao tốc có giường nằm, đơn giản là vì muốn ở bên nhau thêm một đêm.
Sau khi lên xe,
Hà Du ném túi xách lên giường lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ. Thỉnh thoảng cô lại
cúi đầu nhìn điện thoại xem Hà Hoan đã đi đến chỗ nào rồi.
Xe bắt đầu
chạy, Hà Du không còn sức sống ngồi bên cạnh Lục Nam Giai, điện thoại vẫn không
có tin gì mới.
Mấy phút sau,
đột nhiên nghe thấy “Ầm” vô cùng lớn. Cô ngẩng đầu, nhìn thấy em gái đem túi
xách của mình ném xuống mặt đất.
“Em còn tưởng
chị sẽ đến trễ.” Hà Du vội vàng đứng dậy giúp em gái nhặt túi xách đặt ở cuối
giường.
“Xém chút nữa
đã muộn, mệt chết em. Em vừa đi lên xe đã đóng cửa rồi, đã vậy em còn phải đi
qua năm toa xe.” ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.