Lê Ngưng bắt đầu cảnh giác.
Qủa nhiên muốn sai khiến được hắn không dễ.
Lê Ngưng thay đổi tư thế, hoàn toàn chiếm lấy giường mỹ nhân.
Lại cố ý nhắc lại lời hắn vừa nói: “Không phải vừa rồi ngươi nói cốt truyện cũ kỹ, sáo rỗng sao?”
Ngụ ý là đã sáo rỗng như vậy, tại sao hắn còn đòi xem.
“Nhưng quận chúa thích xem có phải không?” Bùi Trạc thuyết phục: “Nếu quận chúa đã thích, ta cũng có thể thử thích.”
Tiếp đó, không đợi Lê Ngưng nói thêm gì, Bùi Trạc đã tự nhiên ngồi bên cạnh nàng.
Lê Ngưng đương nhiên không chịu.
Liên Nguyệt Đường là nơi ở của hai người, nhưng giường mỹ nhân ở gian ngoài trước giờ cũng chỉ có mình Lê Ngưng sử dụng.
Lê Ngưng cũng chưa từng nhìn thấy Bùi Trạc ngồi trên giường này, cho nên nàng cũng tự nhận đây là địa bàn của mình.
Bùi Trạc nói mình nghĩ ra một cách để hai người bọn họ có thể cùng nhau ngồi trên giường.
Lê Ngưng ngồi dậy, cúi đầu nhìn giường mỹ nhân, đi đến kết luận không thể chứa được hai người.
Lê Ngưng tìm được lý do chính đáng, thẳng thắn từ chối: “Hai người có thể ngồi được sao? Không phải người ép ta thì cũng là ta chèn ngươi, vậy còn đọc thoại bản thế nào.”
“Sao lại không ngồi được?” Bùi Trạc hứa hẹn, để nàng đứng dậy trước, hắn đi tới làm mẫu cho nàng xem hai người phải ngồi trên giường mỹ nhân như thế nào.
Lê Ngưng không tin: “Không phải ngươi muốn để ta đứng lên trước, lại nhân cơ hội một mình chiếm hết, đuổi ta đi có phải không?”
Bùi Trạc không đoán được nàng sẽ nghĩ như vậy: “Trong lòng quận chúa ta là người như vậy sao?”
Có phải hay không, chẳng lẽ trong lòng hắn không có chút hiểu biết về bản thân mình sao?
Lê Ngưng nhìn hắn, có chút chán ghét nhíu mày lại, đáp án rất rõ ràng.
Bùi Trạc im lặng.
Ngẫm lại những chuyện ngày thường hắn hay làm với nàng, đúng là nàng có thể nghĩ như vậy.
Hắn bày tỏ thành ý: “Ta sẽ không lừa quận chúa, nếu ta lừa nàng, bổng lộc tháng sau sẽ cho nàng hết.”
Một tháng bổng lộc……
Nói như vậy, nếu hắn tranh giường của nàng, nàng có thể lấy được một tháng bổng lộc của hắn, chẳng qua hôm nay chỉ đổi một nơi khác đọc truyện mà thôi.
Hơn nữa nếu lời hắn nói là thật, nàng cũng có thể nhìn xem giường mỹ nhân này chứa được hai người như thế nào.
Lê Ngưng cân nhắc lợi và hại, phát hiện cho dù chọn đáp án nào nàng cũng không có hại.
“Vậy thì làm đi.”
Lê Ngưng đứng lên, nhường chỗ cho hắn.
Bùi Trạc đóng thoại bản lại, đi đến bên giường.
Bùi
Trạc nhìn thê tử đi sang một bên, nhướng mày: “Quận chúa đứng cách xa như vậy,
sao có thể nhìn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.