Lê Ngưng để quận chúa ra ngoài nói mình không muốn gặp, không bao lâu sau sai vặt lại quay về.
“Quận chúa, cô nương kia nói không gặp được ngài, nàng ta sẽ không đi.”
Lại còn dám chơi trò vô lại?
Nhưng đây đúng là tác phong của Hoà Xu.
Lê Ngưng đứng lên, vuốt phẳng làn váy, quyết định đại xá từ bi đi xem rốt cuộc Hòa Xu muốn làm gì.
Cổng lớn chỉ có tỳ nữ bên cạnh Hòa Xu, bên cạnh là xe ngựa xa hoa Hòa Xu hay đi.
“Hòa Xu đâu?” Lê Ngưng hỏi.
Xe ngựa yên tĩnh, không có một chút âm thanh, hiển nhiên bên trong không có người.
“Hòa Xu công chúa ở quán trà chờ ngài, có việc muốn cùng thương lượng với ngài.” Tỳ nữ cúi đầu thật thấp: “Để nô tỳ tới đây mời quận chúa.”
Hòa Xu đúng là kiêu ngạo, muốn mời nàng còn không biết đích thân tới đây.
“Đến cả thành ý mời người nàng ta cũng không có.” Lê Ngưng kiêu ngạo hất cằm, giọng nói lộ ra vẻ không vui: “Quay về nói với Hoà Xu, bổn quận chúa không đi.”
Dứt lời, Lê Ngưng bước chân muốn quay vào phủ.
Nếu không đưa Lê Ngưng đến, tính mạng của Hòa Xu sẽ gặp nguy hiểm.
Tỳ nữ vội vàng quỳ xuống, khẩn cầu nói: “Quận chúa, nô tỳ xin ngài, xin ngài đi qua một chuyến.”
Lê Ngưng quay đầu, không nhịn được khó chịu.
Mỗi lần Hòa Xu nhìn thấy nàng, vẻ mặt liền xấu như ăn phải đất, sao có chuyện nhất định phải gặp được nàng.
Liếc mắt nhìn tỳ nữ đang quỳ dưới đất, Lê Ngưng bất đắc dĩ để nàng ta đứng lên.
Phát hiện trong mắt tỳ nữ có chứa nước mắt, Lê Ngưng nghi ngờ có phải bị Hòa Xu dùng thủ đoạn gì uy hiếp hay không.
“Ngươi……”
Lê Ngưng đột nhiên phát hiện trên cổ tỳ nữ có vết thương nhỏ còn dính máu, câu nói
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.