Kiều Sở đã sớm biết Mộc Thanh Phong không phải kiểu người tốt bụng như bề ngoài. Dọc đường đi Mộc Thanh Vân châm chọc, phỉ báng Mộc Thanh Phong, nàng cũng nghe lọt tai đôi chút. Mà đối với những lời chửi bới ấy, Mộc Thanh Phong hầu như chẳng có phản bác, vì ít nhiều cũng có sự thật.
Nhưng Kiều Sở tuyệt đối sẽ không cho rằng Mộc Thanh Phong là loại ác nhân khiến người khác phải chán ghét cùng cực. Chuyện hắn cứu nàng một mạng tạm thời không đề cập tới, dưới tình huống không được hồi báo mà đối tốt với nàng quả thực khiến nàng ghi lòng tạc dạ. Huống hồ, ngẫm lại quãng thời gian ở chung dọc theo đường đi ở mà xem, tính cách của hắn cũng thật sự là rất ngoan ngoãn. Nhiều lúc, nàng còn cảm thấy hắn giống như một đứa trẻ cô đơn, cảm thấy cười với người khác thì người ta sẽ thích mình, trông ngóng được đi cùng người khác. Một người như vậy thì có thể xấu xa đến mức nào đây? Theo suy đoán của nàng, ắt hẳn tính tình Mộc Thanh Phong có lẽ không sạch sẽ như vậy, nhưng nhìn chung nhất định là một người tốt. Cho dù hắn có làm chuyện gì xấu, nhất định hơn phân nửa cũng không phải xuất phát từ mong muốn của hắn. Kiều Sở cảm thấy như vậy.
Và suy nghĩ ấy của nàng là chính xác.
Cũng khó trách Mộc Thanh Phong để ý tới Kiều Sở. Đàn ông rất quan tâm đến ngoại hình và vóc dáng của phụ nữ, nhưng sự thấu hiểu trong nhiều trường hợp lại có tính sát thương cao hơn, thế nên nhiều người đàn ông ngoại tình đưa ra lý do là vì người vợ không hiểu mình. Đối với Mộc Thanh Phong từ trước tới nay không được ai quan tâm mà nói, sự lo lắng của Kiều Sở chính là đòn đánh chí mạng, giống như nắng hạn gặp mưa rào. (Mầm nhỏ xinh xinh x T Y T)
"Ta bảo này..." Kiều Sở dọc theo đường đi chỉ lo nhìn thái độ của người khác, quên hỏi: "Chúng ta đang đi đâu thế?"
"Xem ra hai vị sư huynh trực tiếp muốn dẫn ta tới gặp sư phụ, cũng chính là chưởng môn." Mộc Thanh Phong trả lời, sau đó lại nói: "Lát nữa đến nơi, ta tìm cho cô một chỗ ngồi nghỉ, cô đừng đi theo vào. Tránh việc bị giận chó đánh mèo."
"Tại sao?" Kiều Sở nhíu mày: "Không phải dẫn ta tới đây để làm chứng sao? Ta làm chứng huynh không giết đám người kia."
"Ai ya, nha đầu tóc vàng này khẩu khí thật lớn..." Mộc Thanh Phong còn chưa trả lời đã bị giọng nói của một nam nhân chen ngang: "Thủ đoạn giết người của tiểu tử này vô hình vô dạng, hắn có giết người hay không là chắc gì ngươi có thể nhìn ra?" Kiều Sở quay đầu nhìn, chỉ thấy không biết từ lúc nào ở bên cạnh đó đã xuất hiện một lão nhân, cũng chính là người nói chuyện. Lúc này ông ta đang xách theo một bình rượu, mặt đỏ bừng, cả người bốc mùi rượu, thoạt nhìn chẳng hề ăn nhập gì với môn phái trang nghiêm quy củ này.
Mộc Thanh Phong quay đầu liếc mắt nhìn vẻ mặt của Kiều Sở, thấy đối phương không có biểu hiện gì đặc biệt, lúc này mới xoay người, hướng về phía lão nhân kia, hơi khom người, nói: "Sư phụ."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT