Bên ngoài phòng của
chưởng môn.
Sau khi bị Mộc Bình kéo
ra khỏi phòng, Mộc Thanh Phong vẫn cúi đầu cười khổ, nói: "Ta chẳng còn
cái gì nữa..." Hắn dừng một chút, lại nói: "Thật ra chẳng cần phải
cứu ta đi. Rời khỏi sư môn, sư phụ không cần ta chuộc tội nữa, cái gì ta cũng không có thì còn sống để làm
gì?”
Mộc Bình nhìn hắn một
cái, không để ý tới việc hắn tự mình lẩm bẩm, đỡ hắn tiếp tục đi, rồi nói:
"Gọi ta là sư phụ gần mười năm, ta còn chưa từng dạy ngươi cái gì.”
“Người cũng biết vậy
sao." Mộc Thanh Phong cười vô lực.
Mộc Bình nhìn Mộc Thanh
Phong, chỉ thấy môi hắn trắng bệch, trên mặt không còn huyết sắc, ánh sáng
trong mắt mờ mịt, mang theo dáng vẻ không còn gì để luyến tiếc. Mộc Bình nhíu
mày, nói với Mộc Thanh Phong: "Mộc Kim thật lợi hại, có thể tẩy não ngươi
đến mức này. Người bình thường nếu ở trong tình cảnh của ngươi, lúc này bị trục
xuất khỏi sư môn, nhất định sẽ vui mừng, ngươi thì lại ngược lại, bộ dạng như
chẳng muốn sống nữa là sao?”
Nói xong, Mộc Bình theo
thói quen muốn đạp hắn một cước, lại thấy hắn một thân đầy máu, rốt cuộc lại
không đá nữa, tiếp tục nói: "Ngươi vẫn còn trẻ, cuộc đời vẫn còn dài, võ
công vẫn còn đó, làm gì mà chẳng được. Ngươi thật sự cho rằng, cả đời này sẽ
phục vụ cái môn phái chết tiệt này sao, cả đời sẽ phải cõng một đống tội danh
thối nát trên lưng sao? Ngoài mấy chuyện này ra ngươi sẽ không có gì khác để
làm nữa?"
Không nghĩ tới đầu óc
tiểu tử này lại vặn vẹo như vậy, căn bản không nhìn ra, rõ ràng Mộc Kim làm vậy
là đang trả tự do cho hắn.
"Bị trục xuất ra
khỏi sư môn, đồng nghĩa với việc sư phụ không cho phép ta chuộc tội nữa."
Mộc Thanh Phong quen gọi Mộc Kim là sư phụ, cho tới nay Mộc Kim đều là sư phụ
duy nhất mà hắn thừa nhận. (Mầm nhỏ xinh xinh x T Y T)
“Ta còn có thể làm gì
khác sao?" Mộc Thanh Phong cười khổ: "Có chuyện gì mà ta làm được nữa
đây.” Năm nay hắn mười chín tuổi, từ lúc lên tám đã bị cha mẹ vứt bỏ, sau đó
được phái Côn Luân Huyền Phố thu nhận, chớp mắt đã mười một năm. Hắn không có
bằng hữu, ngày thường cũng không có việc gì để làm, chuyện có thể làm mỗi ngày
cũng chỉ là nghiêm khắc tập luyện hoặc là nhận những nhiệm vụ khó làm của môn
phái, chuộc tội cho Mộc Kim cùng nhi tử của ông ta. Hắn chưa bao giờ cầu xin
được Mộc Kim tha thứ, chỉ cầu mình đối với ông ta vẫn còn tác dụng. Mà hôm nay,
hắn lại bị đuổi ra ngoài, nhất thời không biết mình có thể làm cái gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).