“Tớ không làm
công việc nào liên quan đến đàn violin cả. Hiện tại tớ đang làm thư ký cho sếp
trong một công ty.”
Giọng nói của
cô rất nhẹ nhàng, không có một chút giả dối, giọng điệu thật lộ ra một chút ôn
nhu sẵn có.
Cố Cảnh Sâm vừa
nghe cô nói như vậy, biểu cảm trên khuôn mặt trong nháy mắt trở nên sửng sốt,
tay đang cầm bật lửa cũng vô thức dừng lại.
Sau đó anh nhẹ
nhàng cong môi lên.
Trong căn phòng
yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi, Trong chốc lát chỉ còn lại
tiếng bật lửa của Cố Cảnh Sâm.
Câu trả lời của
Lật Chi nằm ngoài dự đoán của mọi người, bao gồm cả Cố Cảnh Sâm.
Điều này cũng
khiến những người khác ngoại trừ Cố Cảnh Sâm không thể tiêu hóa được những gì
Lật Chi nói ngay lập tức.
Lật Chi, cô gái
này! Sinh ra đã có tài năng về đàn violin! Tại sao lại dễ dàng vứt bỏ đàn
violin để làm một công việc khác? Hơn nữa cô còn làm thư ký, công việc không
liên quan một chút đến bất kỳ kỹ năng chuyên nghiệp nào!
Vì vậy nên mọi
người trong căn phòng cảm thấy rất tò mò về lý do tại sao Lật Chi lại chọn công
việc này.
Hạ Giang là
người thấy ngạc nhiên đầu tiên, lên tiếng hỏi: “Tại sao vậy, Lật Chi? Cậu đã
học violin nhiều năm như vậy, tại sao cuối cùng cậu lại từ bỏ violin và chọn
trở thành thư ký?”
Lật Chi biết
chắc chắn sẽ có người hỏi cô về vấn đề này.
Cho dù Hạ Giang
không hỏi, cũng sẽ có người khác hỏi.
Vào khoảnh khắc
Lật Chi thành thật trả lời về nghề nghiệp hiện tại của mình, cô đã sẵn sàng
giải thích lý do tại sao cô không chơi violin mà lại làm một công việc khác.
Cô nhếch khóe
miệng lên một chút, để lộ ra một nụ cười, nhẹ nhàng nói: “Không có lý do gì đặc
biệt cả. Chỉ là tớ muốn trải nghiệm một nghề nghiệp khác ngoài công việc liên
quan đến violin mà thôi.”
Cô Cảnh Sâm
bình tĩnh không nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào chiếc bật lửa đang lập lòe trong
tay mình.
Cái này rất
giống với lý do được đưa ra trong cuộc phỏng vấn.
Một câu trả lời
chính thức và rất hợp lý.
Sau đó những gì
cô nói với cô giáo Chung là cô chưa sẵn sàng, đây cũng là lý do thật nhất.
Mặc dù một số
bạn học vẫn không thể hiểu tại sao Lật Chi lại từ bỏ những thứ cô giỏi và lao
vào những lĩnh vực xa lạ. Cuối cùng cô đã không đạt được gì nhờ sự chăm chỉ,
nhưng vì phép lịch sự nên mọi người không ai hỏi tiếp nữa.
Bầu không khí
trong căn phòng có chút trầm xuống một lúc, Thịnh Uyển Uyển kịp thời giải quyết
ổn thỏa mọi chuyện và nói: “Tớ nghĩ cậu còn trẻ nên cố gắng nhiều hơn như thế
cũng tốt. Cậu thật sự có thể đạt được nhiều sự hiểu biết khác nhau trong các
lĩnh vực khác nhau.”
Lật Chi nở một
nụ cười với Thịnh Uyển Uyển, nhẹ nhàng cảm ơn cô ấy vì đã nói như vậy.
Vốn dĩ Lật ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).