Khi trời đã sang cuối thu, điều đó
chứng tỏ sinh nhật của Diệp Cửu Thu sắp đến.
Vào ngày thứ mười sau khi y trở về nhà,
vừa vặn là sinh nhật lần thứ mười bảy của y.
Vì vậy, sau khi hồi phủ y cũng không
vội vàng rời đi, đến sơn trang bế quan, mà ở nhà cùng cha mẹ, giống như ngày
xưa, mỗi ngày cùng mẫu thân tâm sự. Cùng phụ thân uống trà ngắm cảnh bên hồ,
chơi đùa với muội muội. Y ôm tâm tình bình thường trải qua mười ngày, dường như
quên hết Âm Thi Tông, quên hết mọi chuyện Tu Chân Giới.
Mà Diệp Lăng cùng Liễu Nguyệt cũng
không có hỏi thăm chuyện của huynh trưởng, lúc nào rời đi cũng không nhắc tới,
phảng phất trong phủ chưa từng xuất hiện biến cố gì, ánh mắt nhìn Diệp Cửu Thu
luôn ấm áp mềm mại.
Đằng sau sự yên tĩnh hàng ngày, là sự
thấu hiểu lẫn nhau.
Diệp Cửu Thu sắp rời đi.
Không chỉ là bởi vì y muốn tìm huynh trưởng của mình, mà còn bởi vì y đã
bước ra khỏi chính mình, tương lai của y không phải ở Đại Yến Quốc, mà là một
thế giới rộng lớn hơn.
Vào ngày sinh nhật của Diệp Cửu Thu,
Diệp phủ không tổ chức yến tiệc lớn để ăn mừng mà mời một nhóm bạn từ nhỏ đã
chơi với Diệp Cửu Thu, cầm đầu là Ngụy Thanh Thanh. Một đám người
lôi kéo Diệp Cửu Thu chơi đùa đến tận đêm khuya, sau khi say đến nỗi mắt mông
lung, dưới chân phù phiếm mới rời đi.
Lúc những người này rời đi, còn kéo
Diệp Cửu Thu ra hiệu, nói cái gì đó.
"Diệp Tiểu Thu, ngươi chịu khổ ở bên
ngoài, nếu gặp phải tên muốn bắt cóc ngươi, ta liền chém đầu hắn!"
"Nhìn thấy bộ dáng nà ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.