Dường như Tô Thiên Tầm đã trải qua một
giấc mộng dài.
Trong mơ, đều là những điều cô chưa
từng thấy.
Ba mẹ chưa từng bỏ rơi cô.
Lúc căn nhà bị thiêu cháy, bọn họ không
hề vứt bỏ cô, cùng nhau xông vào cứu cô ra.
Cô giống như một nàng công chúa nhỏ,
được gia đình yêu chiều, nâng niu trong vòng tay.
Vì thế, cô trở thành một người vô dụng,
không có cơ hội trở thành minh tinh, sau khi tốt nghiệp, cô xin việc làm một
viên chức quèn trong một công ty nhỏ.
Ngày tháng trôi qua thật bình thường,
nhưng ngập tràn niềm vui.
Trong đó, cô thấy Khiêm Vĩnh Hoa không
hề ngoại tình.
Khương Hoà không xảy ra chuyện gì.
Khiêm Chuẩn sống trong một gia đình rất
hạnh phúc.
Tính tình anh rất kiêu ngạo, không để
ai vào mắt, không coi ai ra gì, anh cảm thấy những người phụ nữ tiếp cận anh
đều là vì tiền của anh.
Hai người gặp nhau tại một buổi xem
mắt.
Lúc đó không ai để ý ai, sau buổi xem
mắt hai người cũng không còn liên lạc.
Nhưng kết quả hai người vẫn kết hôn, vì
cô quá xấu, không người đàn ông nào chịu kết hôn với cô.
Năm 30 tuổi, cô đã lừa Khiêm Chuẩn vào
trong căn phòng tối ấy.
Sau đó… he he he…
Sáng hôm sau, cô sống chết ép buộc
Khiêm Chuẩn phải đăng kí kết hôn với mình.
…
Không biết đã qua bao lâu, Tô Thiên Tầm
bắt đầu tỉnh dậy trong đống hỗn độn, đập vào mắt cô là một con dao nhọn hoắc
dính đầy máu và một cơ thể đã không còn hơi thở.
Cảnh đẹp trong mơ hoàn toàn tan biến.
Rất nhiều cảnh tượng kinh khủng và đáng
sợ bắt đầu ùa vào tâm trí cô như bầy ong vỡ tổ, Tô Thiên Tầm dần dần nhớ lại
những việc vừa mới xảy ra cách đây không lâu.
Khiêm Hưu nói rằng anh ta bị bệnh nan
y, trước khi chết muốn được ở bên cạnh cô.
Cô kêu gào chống cự. Khiêm Hưu như phát
điên, ra sức chèn ép, khống chế cô.
Một lúc sao, cô thấy một con dao nhỏ,
cô không do dự lấy con dao đâm về phía người đàn ông…
Ah…
Tô Thiên Tầm thét lên một tiếng chói
tai, ném con dao xuống đất, cô dùng sức lau tay vào quần áo, như muốn cọ sạch
vết máu dính trên người.
Cô vừa lau, vừa lo sợ, lắc đầu nguầy
nguậy, đôi mắt xinh đẹp ấy đã mất đi vẻ quyến rũ vốn có, thay vào đó là một ánh
mắt của người đã mất hồn.
“Anh ta không phải do tôi giết.”
“Tôi không có giết người.”
“Tôi không có giết người, tôi thật sự
không giết người.”
…
Cô lùi dần về sau, cho đến khi lưng cô
đụng vào bức tường, Tô Thiên Tầm chỉ còn cách nhìn trực diện vào thi thể của
Khiêm Hưu cách đó không xa.
Cô không thể tin vào mắt mình, vừa nãy
Khiêm Hưu còn mới trò chuyện với cô, bây giờ đã âm dương cách biệt.
“Không thể nào.” Tô Thiên Tầm như hoá
điên, bò về phía Khiêm Hưu: “Anh không thể chết, anh không thể chết như thế
được.”
“Anh chết rồi tôi phải làm sao đây? Tôi
không phải tội phạm giết người. Tôi
không muốn ngồi tù…”
Từ trong phòng truyền đến một tiếng la
thất thanh, Khiêm Chuẩn vừa nghe đã nhận ra là giọng của Tô Thiên Tầm.
Anh đánh rơi món đồ trong tay, chiếc
vòng chạm hoa xinh đẹp rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Anh không còn quan tâm đến chuyện này,
nhanh chân chạy về phía âm thanh kia.
Anh đã nhận ra nơi phát ra tiếng la ấy.
Khiêm Chuẩn đẩy cửa bước vào, anh nhìn
thấy Tô Thiên Tầm người dính đầy máu, cô quỳ trên mặt đất, ngón tay run run
đang kiểm tra hơi thở của một cơ thể đang nằm bên cạnh.
Có một con dao nằm dưới chân cô, lưỡi
dao vô cùng sắc bén, trên đó còn đọng lại một ít máu khô.
Khiêm Chuẩn không khỏi đau lòng trước
cảnh tượng này, anh nhíu mày, khép hờ đôi mắt.
"Tầm Tầm…"
Khiêm Chuẩn chạy đến, anh đỡ Tô Thiên
Tầm đứng lên.
"Tầm Tầm... "
"Khiêm Chuẩn?" Tô Thiên Tầm
vẫn không tin vào những gì cô nghe được, cho đến khi bóng hình ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.