An Duật Nhiên rời đi không bao lâu thì anh nhận được cuộc gọi từ Quách
Kỳ, giọng điệu Quách Kỳ có chút nghiêm túc đến dị thường
“Ca Ca, hiện tại anh đang ở nơi
nào? Có một dự án cần lên kế hoạch gấp!
Chúng ta cần thảo luận một chút.”
“Ở trong bệnh viện.”
“Ở,ở….bệnh viện?”
Quách Kỳ liền có chút sửng sốt:
“Có người bị thương à? Anh là người bị thương đúng không?”
So với sự ngạc nhiên của Quách Kỳ, anh lại bình tĩnh hơn nhiều
“Người đi bệnh viện là tôi, tay
trái có một vết thương.”
“Thật? Anh mới nhận chức chưa
bao lâu mà đã bị thương rồi! Thành công còn đi đôi với tai nạn máu me à?”
Anh nói ngắn gọn:
“Tôi ở phòng 809, tầng 7 của bệnh
viện số một Bắc Thành. Bây giờ đang đợi y tá đi chuẩn bị thuốc. Nếu thật sự là
có chuyện cần gấp thì anh có thế qua đây.”
“Được!”
Sau một giờ đồng hồ, Quách Kỳ có mặt tại bệnh viện.
Ngồi trong phòng bệnh, Quách Kỳ nhìn bàn tay bị bọc thành bánh bao của
anh, thật sự không biết nên bày ra vẻ mặt nào.
“Có thể làm cho thuỷ tinh đâm
vào lòng bàn tay đến mức như này cũng thật lợi hại. Hơn nữa ai là người băng bó
lại cho anh vậy? Băng cuốn như này bị
dày quá rồi. Như này đến gập tay cũng khó.”
Anh để ý lời Quách Kỳ nói, lập tức cúi đầu nhìn thoáng qua. Đúng thật với
lời Quách Kỳ nói. Một lớp băng gạc vừa dày vừa to.
Anh cũng đoán được băng gạc cuốn nhiều như này là do xem náo nhiệt hơi
lâu. Nhưng hiện tại tâm tình anh không tốt nên lười tìm bác sĩ nói chuyện.
Anh không trả lời mấy câu hỏi của Quách Kỳ, trực tiếp vào vấn đề:
“Vừa rồi nói trong điện thoại là
có chuện gì?”
“À đúng rồi! Là Bạch Tề. Mấy hôm
nay cô ấy thấy anh trên hotsearch nên đã gọi cho tôi hỏi xem chúng ta có muốn đầu
tư vào bộ phim thuộc thể loại khoa học viễn tưởng của cô ấy hay không. Có điều
kỳ lạ, tại sao cô ấy không trực tiếp hỏi anh mà lại liên lạc qua tôi chứ?”
Quách Kỳ cảm thấy khó hiểu.
Khi anh nghe thấy hai từ Bạch Tề, vẻ mặt của anh bình tĩnh lạ thường,
trong ánh mắt cũng không có một chụt gợn sóng.
Trong lòng anh biết rõ không phải Bạch Tề không muốn liên lạc với anh
mà là Bạch Tề hoàn toàn không thể liên lạc được với anh.
Anh không nghĩ nhiều, càng không do dự mà trả lời
“Từ chối đi!”
“Hả?”
Quách Kỳ cảm thấy bản thân không theo kịp suy nghĩ của anh mà hỏi lại:
“Không phải anh vẫn nhớ cô ấy
sao? Bây giờ cô ấy đã tìm đến anh hỏi chuyện hợp tác. Vì sao lại cự tuyệt dứt
khoát vậy? Tôi nghĩ anh nên suy xét lại một chút, bộ phim này tôi đã xem qua, cảm
thấy chất lượng bộ phim không tồi. Anh
bây giờ đã là một thương nhân, phải làm những truyện có lợi với bản thân mình.
Nếu hợp tác, thì chúng ta chắc chắn không lỗ. Không phải anh thích cô ấy sao!
Chẳng phải nên thuận theo tình cảm của bản thân sao.”
Giọng anh lúc này đột nhiên lạnh xuống, thật sự cảm thấy không thích
câu Quách Kỳ vừa nói
“Tôi nói lần cuối, không phải
tôi nhớ mãi đến mức không thể quên cô ta!”
Vừa nãy mới bình thường được một chút, giờ mặt lại không có cảm xúc
nào. Anh đặc biệt không nuốt trôi được câu nói
“Đối với Bạch Tề nhớ mãi không quên” của Quách Kỳ.(T Y T)
Quách Kỳ ngẩn người ra mất một lúc.
Quách Kỳ vẫn nhớ lần trước các tin tức được đề xuất của anh đều nhắc đến
Bạch Tề. Dù anh cũng đã từng nói anh không nhớ Bạch Tề. Nhưng khác ở chỗ, lần
đó giọng anh giống như miệng nói vậy nhưng thật sự là không phải, còn hiện giờ
giọng điệu này có vẻ là thật.
Im lặng một lúc, Quách Kỳ cũng chủ động làm dịu bầu không khí
“Vậy thì từ chối! Hạng mục tốt
như vậy cũng không phải chỉ có một cái. Chất lượng phim cũng bình thường chưa đến
mức nổi bật. Không làm thì không làm!. Chính là như vậy!”
Nói xong Quách Kỳ liền cố gắng đổi chủ đ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.