Cô vẫn nhớ lúc
lớp 9, phải thi tuyển sinh lên lớp 10, mỗi cuối tuần, mợ Dương còn bắt cô phải
làm này làm kia, nói chuyện vô cùng lớn tiếng ở trong nhà, cố ý gây ra những
tiếng động, sau đó bà ngoại đưa cô ra ngoài thuê phòng để làm bài tập, cô đọc
sách, bà ngoại ở trong phòng đan áo len cho cô, buổi trưa ăn đại gì đó, hễ khi
ở là ở luôn một ngày.
Cho dù mợ Dương
có biết, bà ta có nói thì cũng đã nói rồi, dù gì cũng không làm phiền đến Vân
Khuynh là được.
Bà ngoại đối xử
với cô rất tốt, rất rất tốt.
Thật ra tuổi bà
ngoại cũng chưa tính là lớn, chỉ là số phận đã được sắp xếp, người tốt lại quá
lận đận, lại khiến cho bà ngoại mắc phải bệnh ung thư, lúc kiểm tra ra thì cũng
đã giai đoạn cuối, không được bao lâu thì qua đời.
Vân Khuynh có
hơi nhớ bà ngoại rồi, cô xoa mắt, thật chua xót.
Cô đứng dậy đi
lên sân thượng ngắm phong cảnh mới bình tĩnh hồi phục lại tâm trạng rồi tiếp
tục học bài.
Bây giờ cô có
một cuộc sống an nhàn như này, nói không chừng cũng là được bà ngoại ở trên
thiên đường phù hộ cho cô, vậy cô không thể khiến cho người quan tâm cô phải
thất vọng được.
Đương nhiên
rồi, nghỉ đông lâu như vậy, trừ việc học ra, cô cũng sẽ chơi game, bây giờ chủ
yếu là cô đã có nick phụ, bởi vì nick phụ có “Nghiêu”, bây giờ cứ cách ngày là
hai người lại chạy bản đồ, hôm nay cô chạy, ngày mai anh chạy, cũng rất thú vị
đấy chứ.
Đa số bản đồ ở
trong SkyLight cô đã đi qua trăm nghìn lần rồi, nhưng lại không hề chán, mỗi
lần đi đều có cảm giác khác nhau, cũng rất thần kỳ.
Điều cô mong
chờ nhất là “Nghiêu” đưa cô đi du lịch tới tất cả các nơi đẹp đẽ, hoàng hôn của
thành Ngàn Điều khiến người khác say đắm, cảnh mặt trời mặt của thôn Viên Mộng
giống như trứng vịt muối, đảo Nhật Nguyệt trong đình cấm* khiến cô rất ngạc
nhiên...
*Đình cấm: Là một bản đổ trong trò chơi SkyLight.
Một trò chơi,
để “Nghiêu” đưa cô đi, sáng tạo ra rất nhiều điều bất ngờ.
Trong album ảnh
chụp màn hình trong điện thoại cô bây giờ đều là ảnh chụp màn hình của Sky
Light, có hàng nghìn tấm, đều không nỡ xóa đi, từ từng cái nhỏ nhặt nhất đều có
hình bóng của cô và “Nghiêu”.
Lúc này,
“Nghiêu” đã không còn chỉ là một người bạn qua game nữa rồi, Vân Khuynh xem cậu
ấy là bạn, lúc cô gặp phải bài khó còn sẽ thỉnh giáo cậu ấy, sau khi được
“Nghiêu” giải rõ cho, tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều.
Tính đâu ra
đấy, chơi SkyLight đã mấy tháng rồi, nhưng lại không hề chán một chút nào, lúc
nào cũng cảm thấy còn có rất nhiều nơi vẫn chưa tới.
Lấy việc học
làm chủ, chơi game để thư giãn con người, Vân Khuynh thấy kỳ nghỉ đông này rất
vui vẻ.
Kỳ nghỉ đông
rồi đến Tết, lúc trước Vân Khuynh không có chờ mong gì với việc đến Tết, năm
nay lại không hề giống, gia đình này cho cô sự ấm áp.
Năm mới này, cô
vô cùng thỏa mãn, ngày hôm sau cô còn nhận được hai bao lì xì lớn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.