Những lời này làm cho sắc mặt Sở Diệu
trở nên khó coi.
Anh nhìn Yến Hưng bằng ánh mắt sắc bén:
“Cậu không xứng, đi xuống căng tin đi.”
Đúng là cái hay thì không nói, chỉ thấy
nói toàn cái dở.
Anh đã kết giao với một vài người mà
anh gọi là bạn tốt nhưng những người này lại đâm cho anh một dao.
“Này, anh Diệu, anh đừng nói thế chứ,
em không nói nữa, em đáng đánh.” Yến Hưng vỗ vào má mình.
Thật không biết nhìn sắc mặt người
khác, chuyện gì cũng nói được.
“Anh Diệu, khi nào chúng ta đi? Anh dẫn
cả chị dâu theo sao?”
“Đi thôi, các cậu tới giúp tôi một
tay.”
“Chúng tôi cũng có phần sao?” Diệp Minh
Thành và Kế Lương Bình ngạc nhiên, họ còn tưởng rằng Sở Diệu đang nói với Yến
Hưng.
“Nói nhảm gì vậy, không phải lúc nào đi
ăn tôi cũng dẫn theo hai cậu sao?”
“Vâng vâng, anh Diệu đã ra chỉ thị
đương nhiên chúng em phải nghe theo.”
Nếu không phải là Sở Diệu đưa họ đi, họ
cũng không thể đến khách sạn Royal Court.
Đây không phải là khách sạn hạng sang
thông thường,
Muốn vào nơi đây cần phải có thẻ hội
viên, cả cái trường này không biết được mấy người có được thẻ hội viên ở nơi
đây.
“Tối nói chuyện sau, tôi có việc phải
đi trước.”
Người thành công trong chuyện tình cảm
đang rất đắc ý.
Nhưng không được thất bại trong sự
nghiệp, vẫn phải đi học.
Buổi chiều, sau khi học xong, Sở Diệu
đi siêu thị mua một chút đồ ăn để mang tới phòng của Vân Khuynh. Cô đang viết
luận văn, sang năm là cô đã tốt nghiệp rồi.
Sở Diệu nhìn máy tính của cô: “Đã suy
nghĩ tới việc h� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.