Một tuần sau đó hai người gần như là chiến tranh lạnh với nhau. Trước kia cho dù có bận rộn thì một tuần Lý Bách Nhiên cũng trở về ba lần, còn bây giờ không bận gì nữa nhưng cũng không đến chỗ Từ Triết Phàm lần nào hết.

Ở trường thì hai người cũng không học cùng một lớp, mặc dù đúng là Từ Triết Phàm vì câu nói kia của Lý Bách Nhiên mà tức giận nhưng cũng không có ý định cắt đứt với cậu. Dù sao hai người cũng đã quen biết nhau từ nhỏ, chỉ riêng tình cảm bạn bè thôi cũng đã rất sâu đậm rồi. Mấy năm nay lại còn hai người lại còn thường xuyên ở bên nhau như hình với bóng, bây giờ đột ngột xa cách như vậy làm cho anh cảm thấy rất không thoải mái như là có thứ gì đó chặn lại ở trong lòng vậy.

Cho dù là như vậy thì theo thói quen mỗi khi Từ Triết Phàm nấu cơm vẫn sẽ nấu thêm một phần nữa, nhưng chờ đến mười một giờ cửa nhà cũng không có tiếng động gì hết. Từ Triết Phàm không khỏi lẩm bẩm trong lòng, mặc dù bình thường Lý Bách Nhiên cũng keo kiệt, cũng khó tính nhưng chưa từng giống như bây giờ, thật không hiểu nổi rốt cuộc cậu ta đang tức giận cái gì nữa? Đó cũng chỉ là một câu nói tức giận lúc say rượu thôi, dù là lời nói có hơi nặng nề nhưng cũng không đến mức không nói chuyện với nhau như này chứ? Sau vài ngày cuối cùng Từ Triết Phàm cũng không chịu đựng nổi nữa nên đã chặn Lý Bách Nhiên lại ở trong thư viện.

Lúc ấy Lý Bách Nhiên đang ngồi trên ghế đọc sách thì thấy Từ Triết Phàm kéo ghế ra ngồi đối diện. Lý Bách Nhiên cũng chỉ ngẩng đầu nhìn một cái rồi lại cúi đầu tiếp tục đọc sách.

Từ Triết Phàm cũng lấy một cuốn sách để giả vờ, thấy Lý Bách Nhiên không phản ứng gì thì anh ho một cái rồi sau đó quan sát sắc mặt Lý Bách Nhiên. Lúc này trong thư viện cũng có khá ít người cho nên anh cẩn thận nói: “Cái đó, thật trùng hợp. Cậu cũng ở đây đọc sách à?”

Lý Bách Nhiên lật một trang, cũng không muốn nói nhiều: “Cậu tìm tôi có việc gì?”

Từ Triết Phàm lấy góc sách cọ cọ vào đầu, ngẩng đầu nhìn Lý Bách Nhiên sau đó cánh tay chống lên bàn giả vờ thoải mái nói: “Tôi xin lỗi vì hôm đó tôi uống say, tất cả đều là lỗi của rượu đó. Đương nhiên tôi cũng có lỗi nên cậu đừng giận nữa nhé?”

Lý Bách Nhiên buông sách xuống nhìn Từ Triết Phàm rồi nói: “Cho tới bây giờ cậu vẫn không biết tôi giận cái gì phải không?”

Nghe vậy Từ Triết Phàm vội nói: “Thật ra cậu hiểu lầm Thiệu Lôi rồi, tôi với cậu ấy chỉ là bạn bè bình thường…”

Lý Bách Nhiên lập tức gập cuốn sách trên bàn lại.

“Cùng lắm thì sau này tôi không đi ăn cơm tối với cậu ấy nữa…?” Cái này anh vẫn có thể làm được, lùi một bước biển rộng trời cao.

Lui một bước biển rộng trời cao: Ý l�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play
Ứng Dụng TYT
Liên Hệ

TYT - Đọc và nghe truyện

Đầu trang

Người dùng bắt buộc phải tuân thủ quy định và pháp luật của quốc gia có liên quan khi xuất bản nội dung. Chúng tôi từ chối tất cả nội dung không hợp thuần thong mỹ tục, bạo lực, bất hợp pháp và sẽ huỷ chúng ngay khi phát hiện.

Các tác phẩm, bình luận, nội dung hoặc hình ảnh do thành viên đăng tải, người đăng phải chịu trách nhiệm. Nếu vi phạm, ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức khác, chúng tôi sẽ xác minh và gỡ ngay lập tức.

Bản quyền của các tác phẩm trên trang này (tiểu thuyết, bình luận, hình ảnh v.v.) thuộc về tác giả gốc. Trang này chỉ cung cấp chức năng tải lên, lưu trữ và hiển thị.