Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha

Đỗ Trạch Thần nhìn đám người chen chúc trong văn phòng: "Mấy người có ý gì?"

Vương Cảnh Huy nói: "Chủ tịch Đỗ, xin cậu khôi phục chức vị của tổng giám đốc Lý, ông ấy làm trong tập đoàn nhà họ Đường lâu lắm rồi, cậu nói tổng giám đốc Trịnh tự từ chức thì chúng ta cũng không tranh cãi, thế nhưng tổng giám đốc Lý là do cậu yêu cầu sa thải đúng chứ?"

Một giám đốc điều hành tức giận nói: "Ngài hỏi chúng tôi có ý gì, chúng tôi cũng muốn biết ngài có ý gì? Tại sao ngài lại sa thải tổng giám đốc Lý? Sau khi tổng giám đốc Lý có phải sẽ đến lượt chúng tôi đúng không?"

Đỗ Trạch Thần bị anh ta hỏi dồn dập khiến anh cảm thấy tức cười: "Thế nên ý của mấy người là mấy người cũng muốn giống như anh ta, hoàn toàn không cho phép tôi nhúng tay vào chuyện của công ty sao?"

Vương Cảnh Huy nói: "Là do cậu quá nóng vội. Cậu mới tới công ty được bao lâu, những công việc này của tập đoàn nhà họ Đường không phải là những hạng mục nhỏ mà các cậu hay làm trong giới giải trí, chỉ cần phạm một sai lầm thôi là không có cơ hội cứu vãn."

"Một quyết định sai lầm có thể phá hủy hoàn toàn một doanh nghiệp, tổn thất không thể đo lường được."

Đỗ Trạch Thần nói: "Tốt xấu gì tôi cũng lớn lên với ba và ông ngoài của tôi, sao tôi lại không biết mấy kiến thức thông thường này? Tôi dường như chưa từng định tham gia vào việc ra quyết định, tôi muốn biết một chút, chẳng lẽ công việc của tôi trong công ty cũng là sai ? Rốt cuộc là vì cái gì khiến các người nghĩ rằng tôi là một kẻ ngốc vậy?"

Vương Cảnh Huy bày ra bày ra dáng vẻ không biết phải làm sao để có thể nói chuyện: "Đỗ thiếu gia, bây giờ cậu đang để tâm vào mấy chuyện vụn vặt và coi tất cả mọi người là kẻ địch của cậu."

Đỗ Trạch Thần cười lạnh lùng: "Mấy người không phải sao?"

Giám đốc điều hành vừa mới mở miệng lại nói: "Có phải cậu cảm thấy chúng tôi không phải người của cậu nên muốn đổi hết chúng tôi một lượt đúng không? Vậy thay vì chờ bị đuổi đi, tôi thà tự đi còn hơn."

"Ỷ vào nhiều người để có thể đánh ngược một trận?" Đỗ Trạch Thần bật cười: "Thế nên hai người đang uy hiếp tôi?"

Vương Cảnh Huy nói: "Rõ ràng là cậu đang ép bọn họ."

Đỗ Trạch Thần kéo một cái ghế ra và ngồi xuống, thả lỏng tựa lưng vào ghế, nhìn qua từng người một, không ít người chột dạ quay đầu đi.

"Tôi tự nhận mình không bạc đãi mấy người, tiền lương và phúc lợi đãi ngộ của mấy người cũng giống như lúc ông ngoại tôi ở đây, không thay đổi một chút nào. Nếu muốn nói mấy người bất mãn với tôi, ngay cả mấy người các ông tôi còn không gặp đầy đủ, tiếp xúc công việc lại càng ít đến  đáng thương. Vậy nên các ông không phải chướng mắt người lãnh đạo là tôi, mà chỉ để có khả năng tranh thủ được càng nhiều lợi ích."

Vương Cảnh Huy nhíu mày nói: "Chủ tịch Đỗ, ngài đang trộm đổi khái niệm đấy, chúng tôi chỉ cảm thấy ngài đang xử lý vấn đề của tổng giám đốc Lý bị mất công bằng."

Đỗ Trạch Thần không để ý tới ông ta nữa nữa, anh thở dài một hơi rồi nói: "Lòng tham không đáy không phải một chuyện tốt." Nói đến đây, bỗng nhiên anh nở nụ cười: "Mấy người có thể từ chức đi, thử xem tôi có cúi đầu hay không."

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không phải là níu kéo và cầu xin như dự đoán, có vài người không khỏi hơi dao động.

Vương Cảnh Huy thở thật dài: "Chủ tịch Đỗ, quả nhiên cậu vẫn quá trẻ, chẳng lẽ cậu cho rằng tạm thời đề bạt người lên là có thể thay thế những người làm vài chục năm cốt cán trong vòng mấy ngày ngắn ngủi hay sao?"

Đỗ Trạch Thần nhướng mày nhìn ông ta: "Không thử làm sao biết được?"

"Nói đi cũng phải nói lại, các ông đi như vậy cũng rất tốt, có thể tiết kiệm một khoản tiền bồi thường lớn cho công ty, coi như đây là cống hiến cuối cùng của mấy người vì công ty vậy."

Lời này của anh chọc giận mọi người hoàn toàn: "Chủ tịch Đỗ, cậu khinh người quá đáng!"

Dưới tinh thần xúc động của quần chúng, hầu như tất cả mọi người đều kiên định tỏ vẻ muốn từ chức, bọn họ cho rằng Đỗ Trạch Thần chẳng qua đang phô trương thanh thế mà thôi.

Thái độ của Đỗ Trạch Thần cũng rất kiên quyết, anh trực tiếp thông báo cho bộ phận nhân sự làm việc với bọn họ, cuối cùng còn nói thêm một câu với mọi người: "Hy vọng các ông đừng đổi ý."

Có câu này, bọn họ có muốn đổi ý cũng không được. Trong hai ngày, bốn mươi mấy giám đốc điều hành rời chức tập thể.

Điều này quả thật mang lại phiền phức lớn cho tập đoàn nhà họ Đường, Đỗ Trạch Thần dường như hoàn toàn rơi vào đường cùng, mệt mỏi bên trong từng hạng mục, ống kính ghi lại cuộc sống hàng ngày của anh một cách trung thực.

Bởi vì liên quan đến cơ mật nên hầu như chỉ được quay từ xa, nhưng mọi người cũng có thể nhìn ra mỗi ngày Đỗ Trạch Thần đều bận rộn đến mức chân không chạm đất.

Trong cả một ngày, chỉ có buổi tối khi anh nhìn thấy Thẩm Ấu Dao mới tốt hơn một chút. Giống như anh đã nói, Thẩm Ấu Dao chính là nơi anh nạp năng lượng và tu dưỡng, ở chung với cô một buổi tối, ngày hôm sau anh lại là một Đỗ thiếu gia thần thái sáng láng.

Khi cổ đông và giám đốc điều hành đều cho rằng Đỗ Trạch Thần kiên trì không được mấy ngày, toàn bộ vị trí của các giám đốc điều hành rời đi đã có người thay thế, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, giống như đã sớm chuẩn bị để bọn họ rời đi.

Mọi người luôn cảm thấy chuyện này phát triển chênh lệch rất xa với tưởng tượng, không khỏi cảm thấy hoảng hốt.

Đỗ Hoằng Nghị quan sát sự phát triển ngược lại này từ đầu đến cuối cùng nhíu mày, Vương Cảnh Huy tìm lý do vượt quá kế hoạch dự đoán: "Tiểu Thần vẫn có vài phần thông minh, phỏng chừng lúc từ khi nhận thấy không đúng đã bắt đầu giấu diếm chúng ta chuẩn bị, tâm lý nắm chắc nên mới có thể thay thế nhanh như vậy."

Đỗ Hoằng Nghị giãn lông mày ra: "Cũng có thể, chẳng qua nó vẫn quá trẻ, giám đốc điều hành sao dễ dàng thay thế được."

Một giám đốc điều hành cũng nói: "Không quá một tuần tập đoàn nhà họ Đường sẽ loạn thành một đống."

Có thể để khiến mình cảm thấy an tâm hơn, mấy người nhao nhao mở miệng: "Nhưng cũng không sao, cho dù cậu ta bồi dưỡng nhân tài trước một tháng, sao có thể so sánh với kinh nghiệm mấy chục năm của chúng ta?"

"Đúng vậy, bồi dưỡng một tháng thì có thể làm được cái gì? Thằng nhóc được nhắc lên kia cũng mới vào làm được nửa năm, hiểu cái gì chứ?"

"Đúng đấy, cái người thay thế tôi kia cũng làm chưa đến nửa năm..."

Một giám đốc điều hành trong lòng đột nhiên nhận ra: "Người thay thế tôi hình như cũng mới nhậm chức khoảng nửa năm..."

Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lòng bỗng nhiên hơi sợ hãi, có người không chắc chắn nói: "Nửa năm trước Đường lão tiên sinh còn chưa qua đời thì phải? Khi đó cậu ta chẳng qua là một tên công tử bột chỉ biết chơi bời ngây ngốc."

Nhưng những người này nếu có thể ngồi vào vị trí giám đốc điều hành thì cũng không phải là người ngốc, tuyệt đối không tin sẽ có chuyện trùng hợp như vậy.

Nhiều khả năng là Đường lão tiên sinh đã sớm chuẩn bị xong, nếu ông ấy đã truyền lại toàn bộ tập đoàn nhà họ Đường cho cháu ngoại, có tinh lực thuận tiện mở đường cho anh cũng không phải là k

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play