Ngày thứ hai, Mục Trì Thanh tiến cung tạ ơn.
Thời An còn chưa kịp nói gì thì đã bị vai ác kéo vào trong cung, nói coi như là đi giải sầu.
Khi Mục Trì Thanh vào điện diện thánh, nàng ngồi bên cạnh, ngẩng đầu lên thì có thể nhìn thấy Hoàng thượng nước Đại Thịnh. Trong điện trống trải chỉ cần không lên tiếng thì sẽ không có ai chú ý đến nàng, thuận tiện hơn so với sảnh chính trong phủ Quốc công.
Thời An tò mò đánh giá người đang ngồi trên long ỷ kia, trên tài khoản chính thức, giả thiết có ghi ông ấy là một người đàn ông trung niên. Tuy nhiên nhìn lại thì trông hơn thế nữa, ông ta có bộ dáng ngu ngốc mập mạp, rất giống một người bị rượu đào rỗng thân thể.
Nàng hơi buồn chán nghe xong vài câu, trong óc hiện lên mấy từ: ngu ngốc không nói đạo lý, không giống một vị vua tốt.
Nói xong một lát sau, Hoàng thượng già hơi thiếu hứng thú đuổi người đi, phút cuối cùng mới nhớ đến là Mục Trì Thanh tiến cung tạ ơn, thuận miệng hỏi: “Ngươi chọn tên chữ gì?”
Mục Trì Thanh nói: “Hồi bẩm Hoàng Thượng, là hai chữ Lâm Uyên.”
Thời An nhìn thấy Hoàng thượng già không chút để ý gật đầu, mí mắt dày nặng hơi ngước lên nói: “Không tồi, bây giờ ngươi đã đến tuổi thành thân rồi. Trẫm lại ban thưởng cho ngươi một tòa trạch viện có được không?”
Mục Trì Thanh từ chối, nói với vẻ thản nhiên: “Thần không tiêu diệt được nước Văn Uyên thì không thể yên tâm lập gia thất được.”
“Tốt, quả nhiên là cháu trai tốt của trẫm!” Tâm trạng của Hoàng thượng già đột nhiên tốt lên, hào phóng nói: “Một khi đã như vậy thì ngươi cầm lấy cái biệt trang mà lần trước đã xin với trẫm đi.”
Mục Trì Thanh: “Cảm ơn cữu cữu.”
Thời An đang nghe, sau khi nghe xong thì đột nhiên mở to hai mắt. Cữu, cữu cữu?!
Vẻ khiếp sợ trên mặt nàng không có gì có thể che đậy được, ánh mắt nhìn qua nhìn lại giữa Mục Trì Thanh và Hoàng thượng Đại Thịnh, muốn tìm ra chứng cứ cho thấy hai người họ giống nhau nhưng mà hoàn toàn không có.
Trong nháy mắt, trong đầu nàng hiện lên chi tiết nhỏ bị bỏ qua. Khi Thời An mới vừa bước vào trò chơi, hệ thống đã từng cho nàng ba sự lựa chọn khi tiếp cận Mục Trì Thanh, trong đó có nhắc tới mẫu thân của đối phương họ Cao mà Thái tử Đại Thịnh tên là Cao Hữu Hằng……
Dòng họ giống nhau, chỉ là lúc trước nàng hoàn toàn không hề liên hệ hai người họ lại với nhau thôi.
Cho nên Mục Trì Thanh thật sự có huyết mạch hoàng gia á?
Thời An nghĩ đến tiểu viện lần trước nhìn thấy trong phủ Quốc công, tuy rằng hoang phế nhưng lại chiếm một miếng đất rất tốt trong phủ Quốc công cho nên mới bị nàng chú ý đến.
Lúc ấy nàng cảm thấy hơi khó hiểu, chỉ là không hỏi, sợ chọc trúng chuyện đau lòng của vai ác. Bây giờ khi biết mẫu thân của Mục Trì Tha
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.