Nó vừa nói xong, còn chưa kịp khoác lác vài câu đã thấy An An búng viên thuốc ra ngoài. Viên thuốc màu nâu lăn lăn, hòa cùng với bùn đất, đã không thể phân biệt được.
Hệ thống kêu lên một tiếng, nói: “Cho dù tôi vẫn còn thuốc nhưng cũng không thể lấy ra chơi như chơi thủy tinh cầu chứ. Đổi thuốc viên cũng tốn năng lượng đó!”
Thời An nói: “Không phải có thể không uống thuốc cũng trực tiếp hôn mê sao. Chỉ cần để cậu trực tiếp khống chế thời gian hôn mê và tỉnh lại là được.”
Hệ thống nhất thời được sủng ái mà kinh sợ, không xác định nói: “Thật không? An An muốn giao toàn quyền cho tôi sao?”
Thời An gật đầu. Như vậy nàng có thể thuận tiện tỉnh lại bất cứ lúc nào. Hơn nữa thuốc viên cũng là hệ thống cho, kỳ thật cũng giống nhau.
Hơn nữa, vừa rồi nàng đã đồng ý với Thẩm Thời Hàn sẽ không uống thuốc. Một điều kiện nho nhỏ như vậy, để nàng tuân thủ cuối cùng trước khi rời đi vậy.
***
Sáng sớm trên núi có lớp sương mù hơi mỏng, hơi thở cũng hơi ẩm và lạnh.
Thời An đứng ở thềm đá trên đường núi, chống tay lên mi mắt, ngẩng đầu nhìn vài lần. Bên cạnh tru
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.