Vũ Quả: “Chờ đã, tôi gọi món.”
Trên đầu số 21 nổi lên một quả cầu ánh sáng nhỏ, giọng
nói trở lại mềm mại và đáng yêu: “Cảm ơn sự hợp tác của quý khách. Xin vui lòng
chọn món mình thích nha ~”
Vũ Quả: "..."
Vua biến đổi sắc mặt trong một giây, ha ha.
Vũ Quả tức gần chết, nhưng ở chỗ người ta cũng không thể
không khuất phục, trong lòng nghĩ Bách Hoa Yến thì Bách Hoa Yến, cùng lắm thì
gọi một hai món ăn, không hợp khẩu vị thì không ăn, dù sao anh ta cũng không
phải đứng đắn đến ăn cơm.
Anh ta chỉ tay vào hai tên món ăn mà ngay cả hình ảnh
cũng không có: “Được rồi, chỉ vậy thôi!”
21: "Đã gọi món cho ngài, ngài có cần đồ uống hay
rượu vang nào khác không? Ở đây chúng tôi có súp nóng, còn có các loại súp cùng
với đồ uống điều chế trái cây tươi..."
Vũ Quả lắc đầu: “Không cần.”
Số 21 hừ một tiếng, nhẹ giọng oán giận: “Quý khách thật
sự là không biết nhìn hàng!”
Vũ Quả tức giận đến mức rất muốn phun tào một hai câu, nhưng
số 21 câm miệng làm bóng đèn... Trong lòng vừa rối loạn vừa hoảng hốt.
Trong phòng bếp có mùi thơm từ từ bay ra, bằng cách nào
đó Vũ Quả cảm thấy càng ngày càng đói, ngửi thấy mùi thơm đều dẫn đến nước
miếng tiết ra. Trong lòng không khỏi thở dài, chỉ ngửi mùi vị, cảm giác trình
độ của nhà hàng này đúng là không tệ, nhưng làm cái gì mà Bách Hoa Yến. Hơn
phân nửa đều là đồ ngọt, một đại nam nhân như anh ta làm sao có thể thích ăn.
Chờ khoảng mười phút, Vũ Quả nhìn thấy một người đàn ông
đi ra khỏi nhà bếp, đó là người mua huy chương ở quầy hàng. Đoán được sẽ nhìn
thấy chính chủ, Vũ Quả cũng không hoảng sợ, giả vờ kinh ngạc: “Ôi... Anh không
phải là…người sáng nay sao? Ăn một bữa ăn ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).