Đương nhiên là Kỷ Uyển không thể thị tẩm, nhưng vẫn luôn ngủ cùng Hoàng đế. Nhất định là tối nay không phải là một buổi tối an ổn, trong lúc mơ mơ màng màng, Uông đại giám tiến vào thông báo: “Bệ hạ, thái y đến báo, Dung phi nương nương sinh non!”

Trên trán Hoàng đế toát mồ hôi lạnh, Kỷ Uyển dùng khăn tay lau mồ hôi cho hắn, nhưng Hoàng đế lại sợ hãi đẩy ra.

“Bệ hạ...”

Kỷ Uyển thấy mình sắp ngã xuống, nhưng cánh tay được đỡ vững vàng, nàng nhẹ nhàng nghiêng đầu, phát hiện ra là Tiểu Hòa Tử.

Lúc này Hoàng đế cũng đã khôi phục lại, đỡ lấy một cánh tay khác của nàng, vẻ mặt áy náy: “Uyển nhi, đều do ta! Nàng có sợ không?”

Uông đại giám kinh hãi cúi đầu, chỉ coi mình là bàn ghế, hắn quả thực bị chữ ‘ta’ của Hoàng đế làm cho kinh hãi, Hoàng thượng không xưng là trẫm với Chiêu quý... Trong lòng nghĩ, sau này nhất định phải đối với vị quý phi nương nương này càng thêm chú ý và tôn trọng.

Kỷ Uyển: “Thần thiếp nào có yếu đuối như vậy, thần thiếp không sao”

“Uông Cẩn, triệu thái y đến xem cho quý phi một chút”

Hoàng đế sợ hãi trước cảnh tượng Chiêu phi quy suýt nữa ngã xuống đất vừa rồi, trong nhất thời quên mất chuyện Dung quý phi của cung Trường Xuân sinh non vừa rồi, đỡ Kỷ Uyển ngồi lên giường: “Để thái y đến cung Trường Xuân xem sao, nàng khoan hãy đến, phải xem trọng sức khỏe của bản thân, ta đi trước”

“Bệ hạ không nên lo lắng” Kỷ Uyển châm chước một chút, vẫn nói: “Chuyện con nối dõi này, vẫn phải tùy vào duyên phận”

Những lời này của Chiêu quý phi, Uông đại giám cảm thấy không thể nói được, mang thai sáu tháng thai nhi đã vững chắc, đột nhiên sinh non là điều vô cùng kỳ lạ? Lời này từ trong miệng quý phi đã có con nối dõi nói ra, khó tránh khỏi làm cho người ta suy nghĩ nhiều, nhưng ngoài dự liệu của hắn chính là, Hoàng đế sau khi nghe thấy, thần kinh căng thẳng cũng buông lỏng một chút: “Ta hiểu”

Hoàng đế trước khi đi nhìn thái giám đứng trước giường, nhẹ nhàng nói: “Ngươi là Tiểu Hòa Tử đúng không! Có công bảo vệ chủ tử, Uông Cẩn thưởng cho hắn”

Lúc này Hoàng đế đã ăn mặc chỉnh tề, không đành lòng để Chiêu quý phi lại một mình. Uống mấy ngụm canh do phòng bếp đưa tới, làm cho dạ dày ấm áp, mới vững vàng bước ra khỏi cung Vĩnh Hòa.

Hoàng đế đi rồi, cung Vĩnh Hòa cung lập tức yên tĩnh lại, cung nhân mỗi người mỗi việc.

Kỷ Uyển được Quế Hoa cô cô hầu hạ uống hai ngụm canh, tùy ý nói: “Tiểu Hòa Tử sau này ngươi chính là thái giám chính trong cung Vĩnh Hòa. Ngày mai ngươi đến phủ nội vụ một chuyến, phân định phẩm vị”

Quế Hoa kinh ngạc, trên mặt chỉ có vui mừng: “Còn không mau cảm ơn nương nương ~ chẳng lẽ nghe được tin vui đến mất hồn rồi sao”

Tiểu Hòa Tử vội vàng “khụ, khụ, khụ” ho ba cái: “Tiểu Hòa Tử tạ nương nương ân điển, nương nương vạn phúc kim an”

Kỷ Uyển biết hắn nghĩ gì, có lẽ là không dám tin, có lẽ lúc hắn không cảm nhận được chút vui sướng nào. Trong cung không có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, hắn chỉ mới hầu hạ ở đây năm ngày, dựa vào cái gì có thể trở thành thái giám chính của cung Vĩnh Hòa, phẩm giám bát phẩm. Hoàng cung lớn như vậy cũng chỉ có bốn mươi ba người có vinh dự này, có thể nói là một bước lên trời.

Phải biết rằng, một bước lên cao nhất định sẽ ngã chết.

Đương nhiên Kỷ Uyển sẽ không bỏ qua nghi ngờ trong lòng hắn.

Thái y đến xem bệnh, chỉ nói Chiêu quý phi bị sợ hãi, an tâm tĩnh dưỡng, cần phải uống một hai thang thuốc. Đây đều là chuyện bình thường, không có gì đáng ngại.

Kỷ Uyển nhìn sắc trời bên ngoài, thừa dịp ngự y đến cung Trường Xuân, nàng phân phó Quế Hoa: “Ngươi nói chút chuyện quan trọng trong cung với Tiểu Hòa Tử, đừng để hắn có mắt như mù”

Dứt lời, tâm tư Kỷ Uyển chuyển qua Tiểu Hòa Tử: “Tiểu Hòa Tử, tên đầy đủ của ngươi là gì?”

Tiểu Hòa Tử: “Nô tài không có tên đầy đủ, khi còn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play