Thư Hâm Mịch cảm thấy hàng ngàn ánh
mắt đều đang đổ dồn về mình, cô siết chặt góc áo, trong lúc đang nghĩ làm sao
để xin lỗi thì chàng trai đột nhiên tới nói chuyện.
Anh nói: “Chú đúng là hồ đồ rồi, là
cháu thu bát của chú, lúc nãy cháu thấy không có người nên dọn vào trong phòng
bếp rồi.”
Nói xong thì anh chậm rãi bước tới
chỗ Thư Hâm Mịch, cầm lấy bộ bát đũa mới trong tay cô.
Hốc mắt của Thư Hâm Mịch đã ngấm
nước mắt rồi, chàng trai hơi cong môi, nói: “Yên tâm đi, không sao đâu.”
Thư Hâm Mịch nặng nề gật đầu.
May mà ông chú kia vẫn còn hiểu đạo
lý, thấy thái độ của ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).