Giang Ảnh ở một góc đất trống, đã từ thoát khỏi tâm trạng
chia lìa bọn nhỏ. Nhìn trái cây trong tay, cô nhớ tới một số chuyện.
Loại quả này không phải lần đầu tiên cô ăn, cây tiên quả
lúc trước cô cũng đã gặp.
Trong thời gian cô học đại học, lúc đến thôn Tiên Quả dạy
tình nguyện, đã nghe qua bọn nhỏ ở đây hát đồng dao trong thôn, “thôn Tiên Quả
có Tiên Sơn, trên Tiên Sơn có cây tiên quả, cây tiên quả rơi quả tiên, ăn xong
quả tiên bắt dế mèn.”
Lúc ấy đám thanh niên trong đội dạy học tình nguyện sau khi
nghe được đều cảm thấy mới lạ, đi thăm hỏi vị trí của cây tiên quả, dăm ba câu
đã quyết định cùng đi xem xem.
Một đám người đi hơn một tiếng đồng hồ, đi đến phía tây vắng
vẻ của thôn. Đi đến trước cây mới phát hiện cây tiên quả này không giống với
trong tưởng tượng của mình. Cây tiên quả trong truyền thuyết không chỉ có không
có kết trái, càng không có sương mù lượn lờ tiên khí bồng bềnh như trong tưởng
tượng.
Nhưng mà sự nhiệt tình của thiếu niên không dễ dàng bị đả
kích như vậy. Dù cho cây tiên quả so với hình dáng trong dự đoán có vẻ hơi
chênh lệch, quá trình cầu nguyện trong kế hoạch của bọn họ cũng vẫn tiến hành
như cũ.
Đội trưởng của đội dạy học tình nguyện là đàn anh khóa trên
ở khoa văn học của trường học ngay cạnh trường của Giang Ảnh, có lẽ nỗi lòng
phập phồng cuồn cuộn, sau khi anh ta cầu nguyện xong đã đối mặt với cây tiên
quả bắt đầu đọc thơ,
“Giữa tôi và thế giới, em là lịch ngày, là la bàn. Là ánh
sáng trượt trong âm thầm. Em là lý lịch, là phiếu tên sách. Là lời tựa viết ở
cuối trang.”
Mọi người bị anh ta làm cho sến không chịu được, vốn ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).