Mặc dù đã là 10 giờ đêm nhưng đường Hoa Hằng
vẫn náo nhiệt như cũ, thanh nhạc tung bay. Đãi ngộ ở đây rất tốt, Hoàng Thu Thu
không cần phải làm những công việc lặt vặt khác, bởi vậy có rất nhiều thời gian
rảnh rỗi, cô liền ngồi ở ban công nghe MP3 mà Tất Chu đưa cho cô, bên trong có
rất nhiều bản giao hưởng.
Sau khi bị Tạ Dịch Chi gõ cửa cảnh cáo, Hoàng
Thu Thu không dám luyện tập vào buổi tối, cho dù luyện tập thì cũng sẽ khóa kín
cửa, đóng cửa sổ lại. Nhưng cô lại thích tiếng gió mát mẻ cực kỳ tự nhiên, luôn
muốn đứng trên ban công.
Liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấy ban
công đối diện, Tạ Dịch Chi không đứng ở bên ngoài, hẳn là đang luyện violin,
Hoàng Thu Thu nhìn bóng người trên cửa thủy tinh thầm nghĩ.
Cô từng có một đoạn thời gian học violin,
khi đó chú và dì đối xử với cô rất tốt. Hi Nguyệt muốn học violin, chú liền cho
cô đi học theo, nói là hai đứa trẻ có thể chăm sóc lẫn nhau.
Khi đó Hoàng Thu Thu còn nhỏ, chỉ mới
chín tuổi. Chú bỏ tiền ra cho cô học violin, đương nhiên cô sẽ cố gắng hết sức
để học. Cho nên thời điểm thím đến đón bọn họ tan học, giáo viên dạy violin
luôn luôn khen ngợi Hoàng Thu Thu, nói rằng tương lai cô sẽ tiền đồ vô lượng.
Một lần hai lần, thím chỉ cười cười cho
qua, nhưng thật lâu sau vẫn chưa từng nghe giáo viên khen ngợi Hoàng Hi Nguyệt,
tất cả liền thay � ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).