Khi Giang Chiết Liễu
tỉnh lại, y vẫn dựa vào trong lòng đối phương.
Xe ngựa đang di chuyển,
những giọt mưa nhỏ phát ra âm thanh mơ hồ.
Tiểu Ma Vương ôm
chặt lấy y, đặt tay lên thắt lưng y, lòng bàn tay dán lên làn da
nhẵn nhụi hơi lạnh, trùng khớp với với dấu vết loang lổ.
Giang Chiết
Liễu vẫn chưa tỉnh táo lại, cả người y đều đau, nhưng bị hơi thở
của đối phương hun đúc đến mức quá buồn ngủ, cho nên có thể bỏ qua sự
mệt mỏi này.
Một lát sau, ngay
khi Văn Nhân Dạ nghĩ rằng y lại ngủ thiếp đi, thì Giang Chiết Liễu
lại đột nhiên giơ tay lên, nắm lấy cổ tay người bên cạnh.
Trên xương ngón tay của
y có một dấu răng nông, y kéo móng vuốt của Văn Nhân Dạ ấn
vào bụng, và cơ bắp săn chắc trên bụng.
Văn Nhân Dạ lập tức cảm
thấy lo lắng, hắn ôm Giang Chiết Liễu hôn lên trán y, vừa cọ vừa nói: “Làm
sao vậy?”
Đầu tiên đối phương
không nói gì, im lặng một lúc lâu, mới lười biếng khàn khàn
nói: “Đau.”
Văn Nhân Dạ hơi giật
mình, phản ứng đầu tiên là cho rằng đây là sự tồn tại của ma non, bởi vì
không hấp thụ nhiều sức mạnh linh thể trên người y cho nên mới có thể làm đạo
thể bị hao tổn.
“Đâm quá sâu.” Giang
Chiết Liễu nói ngắn gọn, chôn ở bên vai hắn: “Nút thắt bị kẹt một
nửa, mài mòn, từ nơi này xuống dưới, đều đau.”
Ánh mắt Văn Nhân Dạ hơi
dừng lại, lúng túng nói: “Chỉ dẫn trong song tu bí điển
là sai, ta không nghĩ tới nó chỉ dành cho cùng chủng tộc, dựa
theo cấu tạo của ma tộc mà nói, trong khoang tử cung của nữ ma có răng
cưa...”(MNXX x TYT)
Giang Chiết Liễu hít
sâu một hơi, nghi ngờ: “Răng cưa?”
“Ừm.” Tiểu Ma
Vương thành khẩn trả lời.
Ma tộc không có phong
tục nam hôn nữ gả, gả cưới là d ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.