Dư Tàn Niên một lần nữa
đạt được thành tựu y sư độc quyền của Giang tiên tôn.
Chẳng qua lần này
không quá mức đả kích đến y thuật của hắn, chỉ cần trị liệu những vết thương
không liên quan đến thần hồn này là được, tiếp theo chỉ cần tĩnh dưỡng là sẽ
khôi phục.
Tiến độ tu luyện của
Giang Chiết Liễu lại bị xóa sạch, đã vậy còn kèm theo trạng thái bệnh
nhược ngắn ngủi, bị Tiểu Ma Vương ép trở lại cảnh giới không nhấc nổi
vai, bị ma tôn đại nhân áp bức.
Dù sao ánh
mắt “ngươi nhất định muốn nhìn ta thất vọng sao”, không phải người
bình thường có thể kháng cự được.
Nhưng cùng lúc đó,
y nhận ra rằng thằng nhóc mà y đang mang càng tăng tháng cùng với cuộc đánh
nhau nảy sinh gần đây giữa phu phu mà bắt đầu trở nên ồn ào hơn.
Dư Tàn Niên tận tình
dặn dò một lúc lâu, lúc kê đơn cho Giang tiền bối, hắn ngồi đối diện
y rót một tách trà nhuận họng, vừa uống vừa nói: “Lá gan của ngươi cũng
lớn thật, ngộ nhỡ ngươi đánh không được hắn thì làm sao bây giờ? Để
hắn giết ngươi sao?”
Giang Chiết Liễu trở
về cuộc sống dưỡng lão đã lâu không gặp, y ngồi ở mép giường
uống thuốc, bị đắng đến mức nhíu mày, nhưng y không nói gì, mà thuận miệng
trả lời: “Không phải còn có phong ấn sao.”
“Phong ấn cũng phải
xem thời cơ, nếu chậm một bước, thì chính là thảm kịch gia bạo
nhân gian đến chết.” Dư Tàn Niên thở dài, nghĩ đến bầu không khí kỳ quái
gần đây của Ma giới, hắn nhịn không được nói, “Cho dù sau này Văn Nhân Dạ
coi như tỉnh táo, cũng sẽ bởi vì phẩm hạnh không đoan chính mà bị ghi
vào sách sử.”
Giang Chiết
Liễu kinh ngạc ngước mắt lên, nói: “Phẩm hạnh không đoan chính?”
Y nhớ rõ tiêu
chuẩn của Ma tộc không giống Tu Chân giới, với thẩm mỹ và hoàn cảnh của Ma
giới mà nói, Tiểu Ma Vương được coi là căn chính miêu hồng*, khó mà tìm ra
được một khuyết điểm mới đúng chứ?
(*) 根正苗红: chỉ những
người có xuất thân gia đình tốt, là một cách nói trong thời kỳ cách mạng văn
hóa.
Dư Tàn Niên thấy y
nghe không hiểu, thì nhiều chuyện tiến lại gần, nhỏ giọng nói: “Ta
nghe nói nhóm đại ma muốn gặp ngươi, vì ngươi, ách...”
Hắn suy nghĩ từ ngữ.
“Giải quyết lo
lắng, cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.”
Giang Chiết Liễu trầm
mặc một chút, nói: “Cùng nhau vượt qua của ải khó khăn, ta có cửa ải gì
khó khăn à?”
“Đương nhiên là
cửa ải khó khăn của Ma Tôn đại nhân.” Dư Tàn Niên nheo mắt lại, dường như
đang nhớ lại cuộc thảo luận vô tận nào đó, chậc chậc một tiếng: “Ngươi không
biết thôi, hiện tại bên ngoài Ma giới bịa đặt tin đồn nhảm, nói Văn Nhân
tôn chủ đánh đạo lữ, bạo gia, còn... sống không tốt.”
Giang Chiết Liễu thoáng
giật mình, y cảm thấy một lời khó nói hết, từ từ nói: “... Mấy
câu trước thì gần đúng, nhưng chuyện hắn sống không tốt, ta không nói, thì làm
gì có ai biết.”
Dư Tàn Niên dùng ánh
mắt kỳ quái nhìn y, như thể đang xác nhận y không biết, hắn tươi cười ái
muội nói: “Có thể là bởi vì vì ma tôn đại nhân ham học hỏi, cho nên
mới không cẩn thận bị truyền ra ngoài, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ biết.”
Giang Chiết
Liễu: “...”
Đứa nhỏ này càng ngày
càng không có thái độ đối đãi với tiền bối.
Nam nhân trưởng thành
quyết định không so đo với hắn, hỏi chuyện khác.
“Dường như Ma giới rất chán
ghét hành vi như vậy, nhưng đối với Văn Nhân Dạ mà nói thì đây là hiểu lầm.”
Giang Chiết Liễu nói, “Hai đạo chủng của hắn...”
“Ngươi không cần lo
lắng.” Dư Tàn Niên biết y muốn hỏi
gì: “Ta đã xem qua cho hắn rồi, quả thật không có dấu hiệu hồi phục,
dù sao hắn cũng là một ma tộc trưởng thành, bản thân hắn vẫn có chừng mực.”
Lúc này Giang Chiết
Liễu mới yên tâm, cúi đầu tiếp tục uống thuốc, vừa uống một ngụm, thì nghe
được giọng của Dư Tàn Niên.(MNXX x TYT)
“Ngươi chuẩn bị chút
đi, ta cảm giác ngươi phải thông sữa.”
“... Khụ...” Giang
Chiết Liễu bị những lời này chấn động đến sặc, y buông chén thuốc xuống,
ôm ngực thuận khí, sặc đến không thể bình tĩnh lại được.
Hình như Y
Thánh các hạ cũng không cảm thấy những lờ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.